Chuyện Hàn Phỉ muốn rời đi rất nhanh cũng bị tất cả mọi người khuyên can. Đây là chuyện đương nhiên. Tất cả mọi người không thể để Hàn Phỉ một mình đi vào chỗ nguy hiểm như vậy.
Nhưng, chỉ có một mình Khôi Nam trầm mặc.
Hàn Phỉ nhìn Khôi Nam im lặng, nói: "Khôi Nam, ta có thể tin tưởng ngươi ở lại chỗ này bảo vệ thật tốt cho Vũ Châu thành không?"
Khôi Nam không trả lời, không gật đầu đồng ý, cũng chẳng lắc đầu từ chối, chỉ là biểu hiện của hắn có chút bất định.
Hác lão bản cũng nhìn Khôi Nam, hỏi: "Chàng không định nói gì sao?"
Khôi Nam bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nói: "Thuộc hạ nhất định sẽ không làm ngài thất vọng!"
Mọi người cả kinh, bọn họ tưởng rằng Khôi Nam nhất định sẽ không đồng ý, dù sao bộ xương đầu lĩnh này bình thường quan tâm lo lắng cho Hàn Phỉ bao nhiêu mọi người đều rõ như ban ngày, lần này nguy hiểm như thế, Khôi Nam vậy mà không hề ngăn cản!
Hàn Phỉ gật đầu, nói: "Rất tốt, vậy thì ta liền yên tâm."
Hàn Phỉ quay đầu nhìn phía từng người, ngăn cản lời họ muốn nói.
"Ta biết là sẽ rất nguy hiểm, ta cũng biết các ngươi rất lo lắng, nhưng ta phải đi, ta nhất định phải cứu được Bàng Ngụy Tân."
Một câu nói này, chỉ có người của chín quân tựa hồ hiểu rõ. Bọn họ cũng trầm mặc.
"Ta có thể bảo hộ tốt chính mình."
Không có một ai hoài nghi thực lực của Hàn Phỉ, bằng không nàng cũng không xứng trở thành Thần Nữ.
Cuối cùng, mọi người chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919551/chuong-693.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.