Lúc những thợ thủ công làm ra đạn pháo nhìn thấy tràng cảnh này, chúng kiến sức mạnh của đại pháo, bọn họ cũng không kịp hoan hô, đã bị một tiếng pháo nổ làm cho kinh ngạc đến ngây người, rõ ràng là thứ bọn họ tự tay làm ra, nhưng lại có cảm giác xa lạ đến thế.
Nòng pháo đen nhánh như ánh mắt vô tình của Diêm La Vương, nhìn đến ai thì người đó phải chết, không bị nổ chết, thì cũng bị hù chết.
Lúc Hồng Cội bị áp tải vào thành, cùng với bộ hạ của hắn cũng bị tước vũ khí bắt lấy, toàn bộ khu vực này đều bị khiếp sợ. Bọn họ không nghĩ tới Hồng Cội cứ như vậy bị thua, ngày đó một tiếng pháo nổ kia bọn họ đều nghe thấy, nhưng cũng không coi là chuyện to tát gì, dù sao Hồng Cội đã từng đẩy ra hai cỗ pháo gì đó, lúc chúc mừng sinh thần phu nhân của hắn đã dùng tới, lúc đó cũng là sấm to mưa nhỏ, không hề có một chút chính xác, nhiều lắm chỉ là một tiếng pháo mừng vang dội mà thôi.
Nhưng mà.. hiện tại!
Tại sao có thể có đạn pháo lợi hại như vậy?
Đây không phải là đồ vật bắn pháo hoa thôi sao!
Làm sao có thể nổ ra một cái hố lớn như thế trên mặt đất chứ hả?
Mấy ngày này đã không biết có bao nhiêu làn sóng người cố ý tới nhìn cái hố, nhìn một lần, liền run sợ một lần, đây căn bản không phải là thứ lực người có thể làm được đi!
Vũ khí này đến cùng là cái quỷ gì thế!
Trong lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919535/chuong-677.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.