Nếu như bị tên đầu lâu kia biết, bên ngoài có người đang thương nhớ vợ hắn, e là hắn sẽ ngay lập tức đi đào phần mộ tổ tông của tên đó, lôi hài cốt tỉnh lại, sau đó mạnh mẽ giáo huấn Hồng Cội một hồi, làm cho Hồng Cội thử qua tư vị bị tổ tông đánh là như thế nào!
Đương nhiên, Khôi Nam không biết, chẳng qua là cảm thấy trong lòng rất khó chịu.
Dáng vẻ của hắn khiến Hác lão bản kinh ngạc hỏi: "Chàng sao thế? Sao lại che ngực?"
Khôi Nam dừng bước lại, rầu rĩ nói: "Không rõ, chẳng qua là cảm thấy ở nơi nào đó có kẻ đáng chết chờ ta đi thu thập."
Hác lão bản trôi chảy hỏi: "Người nào?"
Khôi Nam nghĩ rất lâu, nói: "Không biết."
Hác lão bản không nói gì, cũng từ bỏ tiếp tục vấn đề này với Khôi Nam, chỉ cho là người đàn ông này đột nhiên ấm đầu.
Bên ngoài, mặc cho Hồng Cội có cười cợt làm càn ra sao, trong Vũ Châu thành vẫn không có chút phản ứng, lặng lẽ, cổng thành đóng chặt, một người cũng không xuất hiện.
Dần dần, Hồng Cội cũng mất kiên nhẫn, trực tiếp quay về phía thủ hạ nói: "Nếu bọn chúng thích làm con rùa đen rút đầu, chúng ta cũng không cần khách khí, trực tiếp đập vỡ cái mai rùa này ra! Ta cũng không tin, chúng còn có thể ẩn núp không chịu thò ra."
Hồng Cân không biết, chờ chút nữa hắn liền sẽ bị chính câu nói nói này của mình làm cho mất mặt!
Hắn trực tiếp sai người ta nhấc theo mộc đầu, chuẩn bị phá cổng thành, nhưng còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919533/chuong-675.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.