Hàn Phỉ trầm tư một hồi, nói: "Ngươi dùng nước gì?"
Lâm Đình Tư lắp bắp nói: "Là, là nước bình thường."
Hàn Phỉ lắc đầu, nói: "Không được, phải dùng Lộ Thủy, Lộ Thủy là tinh hoa dưới nắng ban mai, đối với dược thảo mà nói chính là Lương Phẩm, nước bình thường sẽ khiến hỗn hợp thuốc mất đi tác dụng."
Lâm Đình Tư chăm chú ngẫm lại, đột nhiên nói: "Phải rồi! Khi đó ta nhìn thấy ông nội mỗi ngày đều đi ra bên ngoài mang về một ấm nước! Thì ra đó chính là Lộ Thủy!"
Hàn Phỉ ngáp một cái, nói: "Hiện tại nghỉ ngơi đi, ngày mai đi thu thập Lộ Thủy."
Lâm Đình Tư liếc mắt nhìn Hàn Phỉ, từ đầu đến giờ người mù này vẫn luôn thản nhiên, kỳ quái hơn nữa là, dường như đối mặt với chuyện gì nàng đều không có chút rung động nào, thậm chí ngay cả biện pháp này nàng cũng có vẻ hết sức rõ ràng. Lâm Đình Tư luôn cảm thấy, dù cho không có hắn nói cho nàng biết, thì người mù này cũng chỉ cần tiêu tốn chút thời gian cũng sẽ suy đoán ra được đáp án giống như vậy, điều này thật sự làm cho người ta cảm thấy thất bại.
Lâm Đình Tư không nhịn được hỏi: "Huyễn Vũ cô nương, ngươi có phải đã sớm biết phương pháp này hay không?"
Hàn Phỉ lắc đầu, nói: "Ngươi nghĩ gì thế, ta làm sao biết được, nếu như biết rõ thì sao có thể tới tìm ngươi!"
Lâm Đình Tư cãi lại nói: "Nhưng ta cảm thấy chỉ cần cho ngươi một chút thời gian là ngươi có thể biết rõ đáp án."
Hàn Phỉ gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919440/chuong-581.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.