Bách Lý Mân Tu ngồi trong thư phòng, công công thiếp thân hầu hạ đang quy quy củ củ hầu ở một bên, thấp giọng nói: "Hồi bẩm Hoàng Thượng, người cũng đã sắp xếp thỏa đáng."
Bách Lý Mân Tu kiềm chế tâm tình kích động, duy trì vẻ mặt bình tĩnh, nói: "Ừm, làm rất tốt, phải bảo đảm chuyện này không có sơ hở nào."
Công Công lập tức nói: "Yên tâm đi, Hoàng Thượng, nô tài cũng đã giao việc thỏa đáng, sẽ không xảy ra sự cố."
Cho dù Công Công đã nói chắc chắn, nhưng trong lòng Bách Lý Mân Tu dù sao vẫn luôn có cảm giác không vững vàng, giống như sắp có chuyện gì đó ngoài dự liệu phát sinh.
Bách Lý Mân Tu chần chờ một hồi, nói: "Hoàn thành sớm tất cả mọi chuyện đi, có thể rút nhanh được bao nhiêu thì rút."
Công Công thoáng chần chờ một hồi, vẫn hết sức hiểu chuyện nói: "Vậy để nô tài đi sắp xếp."
Bách Lý Mân Tu vừa muốn gật đầu, nhưng đột nhiên, một trận khiếp đảm không cách nào khống chế xông tới, làm hắn không thể không đưa tay che ngực, sắc mặt lập tức vô cùng khó coi.
Công Công nhìn thấy Hoàng Thượng như vậy, sợ đến mức hồn phi phách tán, vội vàng nói: "Hoàng Thượng, Hoàng Thượng ngài không sao chứ? Nô tài tuyên ngự y cho ngài!"
Bách Lý Mân Tu đưa tay ngăn cản, nói: "Không cần."
Công Công có chút bất an nói: "Hoàng Thượng mấy ngày gần đây đều bận rộn chính sự, nhưng mong Hoàng Thượng bảo trọng Long Thể a!"
Bách Lý Mân Tu nhắm mắt, nhưng trận khiếp đảm kia vẫn không cách nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919400/chuong-533.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.