Hàn Phỉ liếc mắt nhìn các binh lính, cất giọng nói: "Hủy bỏ mọi hoạt động đêm nay."
Trong lúc nhất thời, mọi người phát sinh một tiếng thét kinh hãi, nhưng vẫn không người nào dám đưa ra nghi vấn.
Thanh âm Hàn Phỉ cũng không lớn, nhưng lại truyền tới tai mỗi người rất rõ ràng.
"Những người này, không phải thuộc Tần gia quân, mà là binh sĩ lệ thuộc vào ta, bọn họ ngàn dặm xa xôi tới đây trợ giúp chúng ta, giúp chúng ta thu được thắng lợi, giúp chúng ta chiến thắng trận chiến vốn không có khả năng, làm cho chúng ta vào giờ phút này còn có thể hoàn hảo sống sót, thậm chí còn cứu chữa cho các huynh đệ bị thương sắp chết của ta, vậy thì các ngươi nên nói gì nhất với họ đây? Sao?"
Các binh sĩ phía dưới cũng lộ ra vẻ cảm kích, bọn họ thực sự vô cùng cảm tạ những người này tới hỗ trợ, đối với lời Hàn cô nương nói, bọn họ cũng không có bất kỳ dị nghị gì, sau đó liền lớn tiếng nói: "Cảm tạ!"
Hàn Phỉ câu lên một nụ cười lạnh lùng, nói: "Cảm tạ? Đúng, các ngươi đúng là nên cảm tạ, nhưng các ngươi cảm tạ như vậy sao!"
Giọng nói Hàn Phỉ đột nhiên cất cao, lời nói có khí phách từng chữ từng chữ truyền vào tai Tần gia quân.
"Các ngươi cảm tạ chính là để bọn họ chuẩn bị cơm canh cho các ngươi, khiến các đại phu không ngừng không nghỉ trị liệu các bệnh nhân mà không được nghỉ ngơi, thậm chí, các ngươi sợ những người đã từng trợ giúp các ngươi thắng trận, mặc kệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919365/chuong-478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.