Tất cả các binh sĩ dừng động tác trong tay, dồn dập ngẩng đầu lên, nhìn về phía chân trời xa xôi, tựa hồ có rất nhiều người đang tiến lên, mặt đất đang rung động cũng là bởi vì những bước chân đều nhịp kia. Mơ hồ, dường như có tiếng trống đang vang lên bên tai, chợt xa chợt gần.
Trong lòng các tướng sĩ Vân Hỏa suy nghĩ, chẳng lẽ triều đình nhanh như vậy đã sắp xếp viện binh đến sao? Mà nhóm Tần gia quân cũng mang theo ước ao, ước ao đó là viện binh của mình, mang theo tuyệt vọng, tuyệt vọng đó là viện binh của người khác.
Nhưng, Tần Triệt lại đột nhiên nắm chặt lợi kiếm tỏng tay, cả người vốn uể oải lại đột nhiên phấn chấn bởi tiếng trống như ẩn như hiện kia, hắn giơ kiếm hét lên: "Lui ra! Tập hợp! Trận hình phòng ngự! Tốc độ!"
Tần gia quân nghe thấy mệnh lệnh của tướng soái, bắt đầu không còn liều chết, mà lui lại, bước chân của bọn họ vô cùng chỉnh tề, ngay cả động tác lui lại cũng không có chút nào dây dưa dài dòng. Binh sĩ Vân Hỏa cũng đều dừng lại, nhưng lại bị tướng lãnh ngăn cản, tướng lãnh Vân Hỏa nhìn về phía chân trời cuồn cuộn bốc lên bụi mù, trong lòng sản sinh dự cảm không tốt, trực giác nói cho hắn biết, đây không phải là viện binh của Vân Hỏa!
"Lên! Đuổi theo cho ta! Một kẻ cũng không được buông tha! Lên a!"
Quân Tần gia tránh né phòng thủ, mà Vân Hỏa thừa thắng xông lên, song phương tựa hồ rơi vào trạng thái không chết không thôi, mà điều này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919353/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.