Chương trước
Chương sau
Phạm giáo sư kích động, vội vã lấy ra tư liệu hắn vừa thả xuống khi nãy để đối chiếu, tay cũng run cầm cập, tự mình lẩm bẩm: "Tại sao lại giống như vậy, tại sao có thể như vậy chứ?"
Hàn Phỉ cũng bị hù dọa, vội ghé qua xem tài liệu trong tay Phạm giáo sư một chút, khi nàng nhìn thấy tấm hình cũng liền sửng sốt. Đó là một bức ảnh mơ hồ, bức ảnh chụp một trang giấy vô cùng cũ nát, giống như được hậu nhân chắp vá lại, rất nhiều nơi cũng tàn khuyết không đầy đủ, cũng không nhìn rõ nội dung cụ thể, nhưng vẫn có thể nhận ra được một vài chỗ, Hàn Phỉ vừa liếc mắt liền phát hiện.. Đó là dược phương nàng đã từng viết!
Nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ của Hàn Phỉ, Phạm giáo sư cũng cho là nàng bất ngờ với chữ viết, nói: "Cái này là thư tịch khai quật được từ trong di tích, mới được phục chế tốt nhất rồi đưa lại đây, nhưng bởi vì vốn đã quá tàn tạ, chỉ có thể nhìn qua ảnh, ngươi xem một chút, có phải giống hệt chữ ngươi viết không?"
Hàn Phỉ nhìn tư liệu lâm vào trạng thái mê man.
Phạm giáo sư lại nói: "Rất hiển nhiên, đây là một dược phương, hơn nữa là một dược phương tương đối thành thục, chuyện này có nghĩa là cái kia niên đại đã tồn tại một nền văn minh tương đối hoàn thiện, ta gọi nó là văn minh Chiến Thần, có thể vào niên đại đó mà nắm giữ được y thuật phát triển như vậy tuyệt đối không phải chỉ là truyền thuyết, hơn nữa căn cứ theo những gì ta biết, thời đại này, ra tồn tại thần nữ ra, còn có những tồn tại đặc biệt khác, tỷ như Thần Vệ, tỷ như chín quân."
Nói xong, Phạm giáo sư còn lấy ra một phần tư liệu khác, nói: "Ngươi xem cái này một chút, đây là thứ trước đây khai quật được ở một nơi khác, từng có ghi chép truyền thuyết Thần Vệ chính là những hộ vệ ủng hộ thần nữ, đều là nhân tài thực lực cao cường, phụ tá thần nữ kiến lập chính quyền."
"Chính quyền?"
Phạm giáo sư trọng trọng gật đầu, nói: "Thần nữ kỳ thực tương đương với Hoàng Đế của thời đại đó, nàng chinh chiến tứ phương, thống soái chín quân, nắm giữ trăm vạn quân đội, bình định phản loạn, được bách tính ủng hộ, cho nên chính quyền của nàng vô cùng ổn định."
Hàn Phỉ ngơ ngác, luôn cảm thấy thần nữ mà Phạm giáo sư nói tới cùng hiểu biết của nàng không giống nhau.
"Không phải, thần nữ không kiến lập chính quyền, nàng chẳng qua là trợ giúp bách tính, không muốn để cho thiên hạ trôi giạt khắp nơi.."
Một chút tín phục trong lời nói của Hàn Phỉ cũng đều không có, ngay cả bản thân nàng cũng cảm thấy khó tin.

Phạm giáo sư lộ ra ánh mắt 'Ngươi hay là quá ngây thơ', thở dài, nói: "Chính quyền nơi tay, không có người nào có thể chống lại sự hấp dẫn."
"Nhưng.."
"Dựa theo điều tra của ta, đúng là kiến lập chính quyền, mà đó là một quốc gia vô cùng lớn mạnh, nắm giữ trình độ văn minh rất cao, vô luận là nông nghiệp hay là thương nghiệp cũng phi thường thành thục, từ khai quật tiền tệ có thể thấy, thậm chí còn có một ít đồ vật giống như hiện đại, đây là một phát hiện rất khiếp sợ, thời đại thần nữ so với chúng ta nghĩ còn muốn thành thục hơn."
Phạm giáo sư vừa nói, vừa lấy ra đủ loại tư liệu, không ngừng thuyết phục Hàn Phỉ.
"Nhưng ta vẫn có chút không hiểu, ngươi xem nơi này một chút, trong truyền thuyết lưu lại có một giai đoạn là trắng xóa, không có ghi chép bất kì cái gì, cách thời điểm ghi chép một lần nữa rất lâu, thời gian cụ thể đã không thể truy cứu, lại có chút không giống với ghi chép về thần nữ trước đó, nhưng truyền thuyết miêu tả bề ngoài của thần nữ vẫn giống hệt như trước, cho nên mới có truyền thuyết thần nữ trường sinh bất tử, nhưng ta cho rằng, đây là giả."
Phạm giáo sư một hơi nói nhiều lời như vậy cũng có chút thở dốc, tuổi tác hắn đã cao, cũng không thể khỏe mạnh cường tráng như người trẻ tuổi được nữa, nói liền một mạch mấy câu đã mệt đến thở không ra hơi, cần ngồi xuống uống ngụm nước mới thấy khá hơn.
Hàn Phỉ cũng đang chậm rãi tiêu hóa những lời nói này, nắm lấy trọng điểm, nói: "Vậy, Phạm giáo sư, ý của ngài là kỳ thực thần nữ không phải trường sinh bất tử, mà thật ra là.. có hai thần nữ?"
Phạm giáo sư lộ ra vẻ mặt tán thưởng, thở dài nói: "Ngươi quả nhiên rất thông minh a, một điểm liền thông suốt, đúng vậy, ta chính là suy đoán như vậy, danh xưng thần nữ này kỳ thật là một loại biểu tượng sở hữu quyền lực, sau khi một đời thần nữ vẫn lạc, đời thần nữ tiếp theo kế thừa vị trí, nhưng trùng hợp là cả hai thần nữ đều có gương mặt giống nhau, không, cũng có khả năng là lớn lên không hề giống, nhưng người đời sau vì muốn lợi dụng sự mê tín thánh thần mà cố ý nói như vậy, vì muốn khắc sâu thêm thân phận thần nữ, dù sao dân gian trước nay đều luôn truy cầu trường sinh bất lão."
Nghe xong lời nói này, Hàn Phỉ mơ hồ hiểu ra cái gì, thời khắc này, nàng cảm thấy có chút hoang đường. Phạm giáo sư nói tới những này, tựa hồ chính là nàng đang sinh sống ở thế giới kia, cùng với chuyện phát sinh sau đó!
"Hơn nữa tại trong đoạn thời gian trống này, ta còn tìm được một ít manh mối, tựa hồ sau khi một đời thần nữ vẫn lạc, thời đại kia bị phân chia thành mấy mảnh, từng người thành quốc, phân tranh không ngừng, trong đó lấy tứ quốc làm tiêu chuẩn, bốn quốc gia này cũng rất thú vị, có bốn cái tên, ngươi biết là cái gì không?"
Vẻ mặt Hàn Phỉ hoảng hốt tiếp lời: "Hàn Linh, Vân Hỏa, Côn Bằng, Thanh Nguyên.."
Phạm giáo sư lộ ra vẻ khiếp sợ, nhìn Hàn Phỉ nói: "Ngươi, làm sao ngươi biết? Đừng nói là ngươi xem tư liệu của ta?"

Cổ họng Hàn Phỉ giống như bị bóp nghẹt, một chữ cũng không thốt ra được, tay nàng cầm lấy tư liệu càng lúc càng gấp, gần như sắp vò nát nó.
Phạm giáo sư cầm chén trà lên uống một hớp, nói: "Đúng, chính là bốn quốc gia này, trùng với tên của bốn Thần Vệ, nói chung, căn cứ theo ghi chép có hạn thì thấy đó là một thời đại tương đối hỗn loạn, chiến tranh không ngừng, thế lực mới hiện lên, tranh cướp lãnh địa cùng quyền lực, bách tính thật sự là khốn khổ vô cùng."
Hàn Phỉ lắc đầu một cái, nói: "Không, không đúng, khi đó tứ quốc chúng sống hòa bình.."
Hàn Phỉ vừa nói xong liền dừng lại, nàng bắt đầu tự hỏi chính mình, khi đó thật sự là an ổn sao? Đúng vậy, có lẽ là đã từng hòa bình, trước khi nàng ngủ say năm năm, là một niên đại hòa bình. Nhưng sau khi nàng ngủ thiếp đi năm năm, dường như tất cả đều biến đổi, Hàn Linh Tần Mục cùng Tần Uyên tranh quyền, Tiểu Bạch kế vị nhưng cùng Hàn Linh giằng co, Thanh Nguyên, Côn Bằng liên hợp cũng không đơn giản, còn có Minh Quốc quật khởi, ở trong bóng tối theo dõi. Sau đó những chuyện này tiếp tục phát triển, chẳng hải chính là thời kì hỗn loạn mà Phạm giáo sư nói tới sao? Hàn Phỉ đột nhiên nhớ tới trước khi rời đi, Tần Triệt đã từng mang binh xuất chiến, mà nàng lại không có tin tức gì!
Khủng hoảng mãnh liệt kéo tới, làm cho Hàn Phỉ nắm lấy cánh tay của Phạm giáo sư, nói: "Giáo sư! Sau đó thì sao? Sau đó xảy ra chuyện gì?"
"Ngươi trước tiên tỉnh táo lại, đừng kích động! Uống ngụm nước."
"Không! Giáo sư, người nói cho ta biết, thời kì trắng xóa kia còn phát sinh chuyện gì? Tứ quốc, tứ quốc thế nào?"
Phạm giáo sư suy nghĩ kỹ một chút, nói: "Coi như là một thời kì phức tạp, ngươi thật muốn biết sao?"
"Đúng vậy! Nói cho ta biết! Van cầu người, giáo sư!"
Một lúc lâu sau, Phạm giáo sư chậm rãi nói: "Hàn Linh, diệt."
Thời khắc này, Hàn Phỉ cảm thấy toàn bộ trời đất đều đang quay cuồng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.