Theo tiếng Hàn Phỉ hô to, đám mũi tên đang vun vút lao đến cứ như vậy ngừng ở giữa không trung, giống như bị miễn cưỡng đóng băng vậy. Mà tất cả mọi thứ, cũng bất động nháy mắt. Nhóm Hạ Hầu Quân vô cùng sợ hãi, ngay cả gương mặt hổ dữ tợn của Sở Du cũng bị đông lại. Hình ảnh trước mặt, vô cùng quỷ dị, chỉ có tiếng thở của Hàn Phỉ là đặc biệt rõ ràng.
"Hô, hô.."
Hàn Phỉ cúi gập cả người xuống thở, cả khuôn mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh từ trên trán chảy xuống, nhỏ giọt mặt đất, dường như tình cảnh trước mặt tiêu hao mọi tinh lực của nàng vậy, thậm chí ngay cả đứng thẳng đối với nàng cũng là một việc vô cùng khó khăn. Nhưng, nàng không thể không miễn cưỡng bản thân cử động, tình cảnh này mỗi phút mỗi một giây đều tiêu hao tinh lực của nàng. Hàn Phỉ lảo đảo chạy tới gần những mũi tên bất động, còn nhìn thấy trên đầu tên bôi đầy độc dược màu đen, nàng khẽ cắn răng, thầm mắng một tiếng, những người này thật ác độc! Đã như vậy, cũng đừng trách nàng!
Hàn Phỉ trực tiếp đưa tay, cầm lấy từng đám mũi tên đổi một phương hướng khác, hướng thẳng về phía chúng vốn bị phóng ra, Hàn Phỉ giương mắt nhìn đám người trong bóng tối kia, nhìn thấy Đồ Mộng Hàm mang theo vẻ mặt đắc ý, cùng với người đàn ông xa lạ đứng bên cạnh nàng ta. Hàn Phỉ vốn còn muốn làm một số việc nữa, nhưng hiện tại nàng quá mệt mỏi, duy trì thời khắc bất động này thật sự thiêu đốt thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919329/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.