Tần Triệt thấy buồn cười, ghé sát vào một chút, nói: "Mập mạp, chiến tranh là không có bình an."
"Nhưng mà, chàng.."
Hàn Phỉ vẫn chưa nói hết, đã bị một nụ hôn trực tiếp cắt ngang.
Hắn nói: "Mập mạp, còn nhớ nàng đã đáp ứng ta cái gì không?"
Hàn Phỉ đương nhiên là nhớ, cuộc nói chuyện của hai người lúc ở trên tường thành. Chỉ là khi đó, nàng còn không có cảm giác chân thực như hiện giờ, loại cảm giác sắp ly biệt, cảm giác hắn phải đối mặt với nguy hiểm. Hàn Phỉ bất tri bất giác hiểu ra, nàng đúng là rất sợ, biết rõ hiện tại Tần Triệt rất mạnh mẽ, mạnh đến mức ngay cả nàng cũng không thể ngăn cản, nhưng nàng vẫn lo lắng, lo chuyện bất ngờ xảy ra.
Tần Triệt đặt tay trên đầu Hàn Phỉ, vò vò, nói: "Đáp ứng ta, thay ta bảo vệ nơi này, ta biết nàngi có thể."
Trong lòng Hàn Phỉ chua xót, ảm đạm nói: "Chàng tin tưởng ta như vậy sao? Ta còn không tin chính ta."
Tần Triệt câu lên khóe môi, nói: "Mập mạp, ta biết rõ nàng xưa nay không đơn giản."
Hàn Phỉ không thể phản bác.
"Trước đây thật lâu, ta liền biết mập mạp rất lợi hại, ta có thể tin tưởng nàng."
Tần Triệt kín đáo đưa một quyển sách cho Hàn Phỉ, nói: "Cái này cho nàng, ta biết rõ nàng xem hiểu, cũng biết nàng có thể làm được."
Hàn Phỉ nhìn thư tịch trong tay, có chút quen mắt, đây chẳng phải chính là cuốn sách Tần Triệt vẫn cầm trong tay xem sao! Bìa sách cũng đã rách, trang sách cũng nhàu nát, có thể thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919316/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.