Mẫu thân nói, tên hắn là Tần Triệt. Triệt, trong suốt thấy đáy, sạch sẽ, sạch sẽ đến không còn gì cả. Trừ danh tự này cùng mẫu thân, hắn cái gì cũng đều không có, cũng chưa từng lưu ý qua. Không, hắn còn từng nắm giữ một người khác, nhưng người kia đã rời đi, mất đi, chưa trở về. Ở trong lãnh cung, không có ai quản hắn sống chết, bọn họ đánh hắn, đạp hắn, hắn đều nhịn xuống, bởi vì hắn biết rõ, một khi phản kháng, sẽ phải chịu đòn đau hơn, bởi vì những người kia đều là quỷ nhát gan, cả một đám người lại đây, nếu như đơn đả độc đấu hắn tuyệt đối sẽ không thua, bởi vì móng tay của hắn rất sắc bén, hắn đã từng dùng móng tay này mổ bụng chim nhỏ. Chỉ vì, hắn quá đói. Hắn ăn qua rất nhiều thứ, chim nhỏ, cây cỏ, cá chạch, mọi thứ có thể ăn, không thể ăn, hắn đều ăn qua, có thứ không thể ăn, có thứ hương vị cũng không tệ lắm, nhưng ăn xong liền sẽ đau bụng, dần dần cũng thành một thói quen, so với chết đi, hắn thà rằng chịu đói bụng.
Cuộc sống ngày ngày trôi qua, hắn từng ở bên cạnh ao ngắm nhìn bản thân, hắn rõ ràng đã bảy tuổi, nhưng nhìn vẫn cứ nhỏ gầy, tựa hồ từ khi bốn tuổi thân thể hắn liền bắt đầu không thể nảy nở, mẫu thân cũng chưa nói cho hắn biết tại sao, hắn cũng không thèm để ý. Hắn không thích đi đến chỗ mẫu thân, căn phòng đó luôn tràn đầy mùi thuốc cùng mùi ẩm mốc, hắn luôn nghe thấy mẫu thân ho khan,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919279/chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.