Sau khi Hàn Phỉ trở về liền đầy bụng tâm tư, ngay cả trong phòng thêm một người cũng đều không chú ý tới. Vừa mới ngẩng đầu, liền đối diện với một gương mặt quen thuộc, lại có chút quái dị. Đó là gương mặt của một thiếu niên lang tuấn lãng ôn hòa. Nàng hấp háy mắt, tưởng bản thân mình bị hoa mắt, nhưng gương mặt trước mắt này càng ngày càng rõ ràng.
Man Diệp đứng ở bên cạnh, nhìn Tiểu Bạch cùng Hàn Phỉ mắt to trừng mắt nhỏ, cảm thấy có chút khôi hài, nói: "Các ngươi đang làm cái gì thế? Làm sao lại giống như lần đầu tiên gặp mặt vậy, trúc trắc đến thế sao?"
Hàn Phỉ lập tức liền lúng túng. Nàng đang không biết tại sao khuôn mặt kia lại quen thuộc như vậy. Thì ra là Tiểu Bạch còn quá trẻ tuổi, có vẻ vô cùng non nớt. Hàn Phỉ có chút không biết làm sao, nàng không ngờ tới việc nhìn thấy Tiểu Bạch ở đây, nàng mượn danh nghĩa Tiểu Bạch giả danh lừa bịp, hiện tại đột nhiên gặp được chính chủ, xác thực rất là lúng túng, nhất là Tiểu Bạch bây giờ, rõ ràng còn là một thiếu niên lang mới mười ba mười bốn tuổi. Hàn Phỉ không nhịn được lại ngắm Bách Lý Mân Tu vài lần, Tiểu Bạch ở độ tuổi này, chậc, vẫn rất đáng yêu, giữa lông mày còn mang theo tính trẻ con. Chỉ là.. Trong mắt hắn tràn ngập mê man, giống như đang nghĩ, hắn đến lúc nào lại có một người bạn như vậy.
Man Diệp thấy tình huống có chút kỳ quái, nhất là lúc nhìn thấy vẻ mặt mờ mịt kia của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919275/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.