Vỏ cây bóc ra từng mảng, tâm cây dần dần lộ ra, Hàn Phỉ trợn mắt lên, có chút khó tin nhìn một màn trước mắt. Ở trong tâm cây, một khuôn mặt người như ẩn như hiện. Đậu phộng! Trong cây có người! Sau khi nhìn thấy Bạch Cốt Tinh biến thành người sống, Hàn Phỉ lại gặp được cây cối biến người! Nhưng mà, người này giống như sinh trưởng từ trong cây. Chỉ thấy lộ ra dáng dấp cơ bản là của con người, ở trần, nhưng bắt đầu từ phần eo đi xuống, chính là thân cây, mà giữa hai phần này được kết hợp rất hoàn mỹ, không có một chút nào cảm giác chắp nối, chỗ liên kết còn có cành cây từ từ quấn quanh. Mà khuôn mặt người lộ ra kia, còn đang nhắm mắt, nhưng ngũ quan cùng đường viền cực kỳ tuấn mỹ, ở hai bên gò má còn có vài dấu vết vân gỗ, nhìn có mấy phần quái dị.
Hàn Phỉ nhìn tình cảnh này, nuốt nước miếng, nói: "Người luôn nói chuyện, là ngươi sao?"
Không có trả lời. Mặt người vẫn cứ nhắm hai mắt lại.
Hàn Phỉ đón đến, trong đầu lập tức nghĩ đến cái gì đó, nàng thăm dò gọi: "Vô Tận?"
Xoạt -- Cặp mắt đang nhắm kia đột nhiên mở ra, con ngươi màu xanh lục khiến Hàn Phỉ giật mình, lùi về sau vài bước.
"Bệ hạ, ngài rốt cục cũng nhớ ra ta."
Hàn Phỉ phiền muộn nói: "Ngươi có biết ngươi đột nhiên mở mắt ra như thế sẽ rất đáng sợ không?"
"Bệ hạ, thật xin lỗi."
"Không, đừng gọi ta là bệ hạ, ta tên là Hàn Phỉ, không phải là bệ hạ của ngươi, chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919216/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.