"Tất cả vì chủ tử."
"Hoàng hậu bên kia nhớ bất cứ lúc nào cũng phải lưu ý cho ta, đúng rồi, chỗ Đại Hoàng Tử, đã cài người vào chưa?"
"Chưa."
Hàn Yên nhíu nhíu mày, hỏi: "Vì sao?"
"Thủ hạ của Đại Hoàng Tử có người của Khánh tướng quân, phòng bị nghiêm ngặt, không thể xen vào."
Hàn Yên trầm mặc một hồi, vẫn chưa trách cứ, nàng biết rõ lão già Khánh tướng quân kia nghiêm cẩn, việc này không vội vàng được.
"Ngươi đi xuống trước đi." Người kia do dự một chút.
Hàn Yên giương mắt, nói: "Còn có chuyện gì sao?"
"Chủ nhân.. Ngài, ngài thực sự muốn gả cho Đại Hoàng Tử sao?"
Nói đến đây, người kia rốt cục ngẩng đầu lên, lộ ra khuôn mặt tràn đầy vết sẹo.
Hàn Yên cười, nói: "Không thể được sao?"
"Thuộc hạ không dám."
Hàn Yên đứng dậy, chậm rãi đi tới trước mặt hắn, duỗi ra một ngón tay, nâng cằm hắn lên, nói: "Ngươi không muốn ta gả cho Tần Mục sao?"
"Thuộc hạ không dám." Hắn lặp lại.
Hàn Yên 'xì' một tiếng, mất hứng thú, buông tay ra, xoay người, nói: "Ngươi đi xuống đi, chuyện của ta, ta tự nhiên sẽ xử lý tốt."
"Vâng."
Nói rồi, người kia chuẩn bị lui ra.
Hàn Yên còn nói một câu: "Thứ ta muốn là thiên hạ này, mà gả cho Tần Mục, chỉ là đi một đường tắt mà thôi, biết không?"
Người kia cứng ngắc một hồi, vẻ mặt có chút âm u, là, thân phận hắn như vậy, làm sao có khả năng trợ nàng đoạt được thiên hạ? Chỉ cần được nhìn nàng, coi như đã thỏa mãn.
Người ngoài đi rồi, Hàn Yên lấy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919212/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.