Hàn Phỉ không thể nghĩ tới loại độc như vậy mà vẫn có người đi nghiên cứu, quả thực là không có thiên lý! Thoát khỏi nơi này, cấp bách!
Hàn Phỉ trước tiên kiểm tra những đồ vật đem theo trên người mình một phen, thuốc bột đã không còn nhiều, không thể sử dụng trên diện tích lớn, mà các nàng, có đến ba người. Trước tiên Hàn Phỉ thử đẩy đẩy cửa, đương nhiên đẩy không ra, cửa đã bị khóa từ bên ngoài, sau đó nàng đến xem cửa sổ, ánh mắt sáng lên, phía dưới cửa sổ là đất trống, nhưng độ cao cũng không thấp, nhảy xuống phải cần dũng khí a.
"Các ngươi muốn đi theo ta không?"
Hàn Phỉ nghiêm túc hỏi Đóa nhi cùng Phù Nương, lại bổ sung một câu: "Ta cũng không thể bảo đảm có thể sống sót thoát ra, chỉ có thể nói, ta sẽ tận lực."
Đóa nhi cùng Phù Nương liếc mắt nhìn nhau, nặng nề gật đầu, trong lòng Hàn Phỉ thầm thở ra một hơi, nói: "Vậy được, chúng ta trước thu thập vải vóc ở chỗ này, cột lại với nhau thành một sợi dây."
Ba người tách ra hành động, thu thập toàn bộ vải vóc trong căn phòng, ngay cả khăn trải bàn cũng không bỏ qua, toàn bộ buộc lại với nhau thật chặt chẽ, sau đó thả ra ngoài cửa sổ, độ cao không sai biệt lắm.
Hàn Phỉ hít sâu vào một hơi, nói: "Ta đi xuống trước, các ngươi theo sát phía sau, đừng sợ."
Đóa nhi có chút bận tâm, nhưng vẫn không nói gì, có chút ngoài ý muốn là động tác của đại thẩm không chậm chạp chút nào, ngược lại vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919175/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.