Tần Triệt cười khổ một tiếng, nói: "Nếu đúng như tâm ý của Phụ hoàng, thì nhi thần nên cô độc sống suốt quãng đời còn lại? Hoặc là, cưới một cái bài vị?"
Câu nói sau cùng của Tần Triệt trong nháy mắt thắp sáng tâm tư của Tần Hoàng. Đúng vậy, chỉ cần cưới người chết, vậy thì còn có thể dựa vào cái tên này ngăn chặn miệng của tất cả mọi người, thậm chí không cần thực sự lo Tần Triệt cưới vợ làm mình khó chịu! Nhưng, những người kia hẳn phải chết? Còn phải chết một cách không kì lạ? Hơn nữa còn có thể được người trong thiên hạ lí giải? Trong lòng Tần Hoàng bắt đầu tính toán.
Mà Tần Triệt, lộ ra một ánh mắt ý vị thâm trường. Chỉ có Hàn Phỉ có chút nghe không hiểu lời nói của hai người họ, nhưng điều này không ảnh hưởng chút nào tới sự căm thù của nàng với Tần Hoàng, thậm chí ở trong lòng nàng đã mô phỏng một ngàn lần dáng vẻ chết thảm thương của Tần Hoàng nữa.
"Nhi thần tự biết mệnh cách không được, lưu ở hoàng cung chẳng qua là ảnh hưởng tới quốc vận tồn tại, nhi thần rời đi đối với Phụ hoàng mà nói, không hẳn không phải là chuyện tốt."
Tần Hoàng lại đột nhiên nghĩ đến hai chữ 'mệnh cứng' này, trong chớp mắt, tựa hồ có một ý nghĩ đang chầm chậm hình thành, lập tức thâm trầm nói: "Việc này Triệt nhi không cần phải lo lắng, trẫm sẽ sắp xếp tốt tất cả cho ngươi, ngươi chỉ cần ngoan ngoãn tiếp thu là được."
Tần Triệt cúi đầu, không đáp lời.
Tần Hoàng xoay người, nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919139/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.