Lão thôn trưởng quỳ xuống, quy quy củ củ hướng về phía Vô Tự Bi dập đầu ba lần, trầm giọng nói: "Truyền nhân Thủy Vân quân đời thứ 18 Thủy Vũ Nam đến đây yết kiến, khấu kiến thần nữ đại nhân."
Nghe đến đây đôi mắt Hàn Phỉ cũng mở lớn, ngẩng phắt đầu nhìn về phía Vô Tự Bi, ánh mắt lóe lên một tia khó có thể tin. Thần nữ? Lẽ nào đây là mộ bia của thần nữ trong truyền thuyết? Sau khi lão thôn trưởng dập đầu xong liền đứng lên, trong mắt tràn ngập kính ý, nói: "Thần nữ đại nhân quang mang vĩnh viễn rọi khắp nơi trên đại địa."
Một câu nói này khiến Hàn Phỉ vốn có vẻ kinh ngạc cũng giảm đi không ít, nếu không phải biết rõ đây là thời cổ đại, Hàn Phỉ đã cho rằng đây là một tổ chức tẩy não đấy.
"Đây là.. mộ bia của thần nữ?"
Câu nói này khiến lão thôn trưởng lập tức nổi giận đến nỗi phải nhảy dựng lên: "Nói bậy! Cái này sao có thể là mộ bia của thần nữ được! Hàn cô nương đang muốn vấy bẩn tín ngưỡng của chúng ta sao?"
Hàn Phỉ ho khan hai lần, nói: "Vậy cái Vô Tự Bi này đến cùng là có dụng ý gì?"
Lão thôn trưởng đè xuống nộ khí, mang theo Hàn Phỉ vòng qua từng dãy linh vị, đi tới phía sau mộ bia, ở đó có cái quan tài bằng đá, lão thôn trưởng run rẩy cánh tay, đem thạch quan đẩy ra, làm lộ đồ vật bên trong.
Hàn Phỉ tập trung nhìn, đó là một hòn đá có khắc đồ án vô cùng tinh xảo. Bên cạnh hòn đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919077/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.