Hác lão bản cười khổ nói: "Hàn cô nương, lần sau ngài có thể một lần nói hết không? Trái tim của ta có chút chịu không nổi."
Hàn Phỉ cười híp mắt nói: "Ta rất thích nhìn biểu tình biến hóa phong phú của các ngươi nha!"
Hác lão bản: "..."
Thường Đức ngăn cản bản thân nổi giận với bà chủ Hàn.
Hàn Phỉ ho khan hai lần, bù đắp một câu: "Ta sẽ nói cho các ngươi biết làm sao điều chỉnh tốt bùn đất này, vì thế hiện tại, ừm, ngươi có thể cùng thôn trưởng nói chuyện, dù sao ta chỉ là một cô nương gia, chuyện làm ăn phía sau không phải là việc của ta."
Nói xong câu đó, Hàn Phỉ thực sự giống như người ngoài lùi về sau vài bước, không tiếp tục nói nữa.
Trong lòng lão thôn trưởng có chút thụ sủng nhược kinh, nhưng đối với Hàn Phỉ càng thêm kiêng kỵ, nàng tiến thối có độ, không tham không luyến, nữ oa này so với hắn suy nghĩ còn lợi hại hơn. Nhưng may mà.. thôn làng bây giờ đứng cùng chiến tuyến với Hàn cô nương a.
Điểm này làm lão thôn trưởng cực kỳ vui mừng. Mà Hác cô nương sớm đã biết con người của Hàn cô nương, đối với thái độ này của nàng cũng không phải rất kinh ngạc, nhân tiện nói: "Thôn trưởng, nếu có thời gian chúng ta có thể tỉ mỉ bàn bạc chuyện này được không?"
Lão thôn trưởng vội vàng nói: "Tùy thuộc vào Hác chưởng quỹ!"
Hai người ngay lập tức đạt thành hiệp nghị đơn giản, Hàn Phỉ nghe thấy, không ngoài dự liệu của nàng đây chính là tương tự với việc nhận thầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919075/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.