Lời nói của Hàn Phỉ đã triệt để làm vẻ mặt tự ngạo của Hác lão bản biến mất. Hàn Phỉ nhìn khuôn mặt phong tình vạn chủng kia trở nên cúi đầu ủ rũ, cũng có chút xấu hổ, cảm thấy mình không nên nói thẳng quá mức như vậy, miễn cưỡng xem như an ủi một câu: "Đương nhiên, bệnh nhỏ nhỏ vẫn có thể dùng biện pháp như của ngươi được, nhưng chung quy đây không phải là chính đạo, ngươi tốt nhất cần tập trung suy nghĩ xem làm cách nào thu hút y sư đến thì hơn."
Hác lão bản cười khổ một tiếng, nói: "Nếu như có thể, ta nhất định sẽ làm như vậy, nhưng Trung Thảo Đường.. Trung Thảo Đường nắm giữ hai y sư cấp bậc Y Thánh, những đại phu khác chỉ đồng ý nương nhờ vào thảo đường trên danh nghĩa, Thần Nông Giá chúng ta có thể làm gì chứ? Chẳng qua chỉ là giẫy giụa mà thôi."
Nói xong, Hác lão bản lộ ra thần sắc cô đơn, phối hợp với dung mạo phong vận của nàng, nếu là nam nhân bình thường chỉ sợ sớm đã lên tiếng an ủi, nhưng Hàn Phỉ lại không phải a.
"Hừ, chớ diễn màn khóc thảm với ta, biện pháp này của ngươi đối với ta vô dụng."
Gân xanh trên trán Hác lão bản cũng sắp tuôn ra đến nơi, nhưng cuối cùng vẫn lý trí mà nhịn xuống, phàn nàn nói: "Hàn cô nương đây là có ý gì? Nếu Hàn cô nương có thái độ như vậy, ta liền không quấy rầy nữa."
Lấy lui làm tiến, đây là chiêu bức bách chưa bao giờ thất bại của Hác Mỹ.
Từ trước khi Hàn Phỉ đến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919033/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.