Nghe hệ thống nói như vậy, Hàn Phỉ cũng chỉ đành hết hy vọng, nhưng trong lòng lại lo lắng vì kẻ xâm lấn kia. Bất cứ ai làm thương tổn gì tới nam thần, cũng không thể tha thứ. "Dù sao bây giờ những thứ này đều chỉ là suy đoán của chúng ta, ta cũng không thể xác định, nói chung kí chủ nhất định phải cẩn thận nhiều hơn nữa, ta muốn báo cáo cho cấp trên về chuyện này một chút, một thế giới có đến hai hệ thống sẽ tan vỡ, đến lúc đó đừng nói nam thần, chính kí chủ cũng gặp nguy hiểm." Hàn Phỉ thở dài một hơi, gãi đầu một cái, nói: "Ta đã biết ngươi, cái hệ thống này không thể dựa dẫm được, may là từ khi vừa mới bắt đầu ta đã không ỷ lại vào ngươi." Hệ thống phẫn nộ, nói: "Kí chủ, ngươi nói chuyện như vậy sẽ bị sét đánh đấy!" "Hệ thống của các ngươi còn có người phụ trách à? Chuyên môn quản lý các ngươi sao?" "Hừ, tổng hệ thống của chúng ta chưởng quản sự vận hành của thế giới, đương nhiên là đẳng cấp tối cao, mọi hệ thống trợ giúp đều chịu sự sắp xếp của tổng hệ thống, bao quát kí chủ tiếp nhận nhiệm vụ, đều là do tổng hệ thống chỉ định mà làm, vì thế lực lượng của tổng hệ thống vô cùng cường đại!" Hàn Phỉ nhíu mày: "Cường đại đến nỗi để xuất hiện kẻ xâm lấn à?" Hệ thống: "..." Nó quả nhiên gặp phải một kí chủ không tầm thường! "Nói chung! Kí chủ ngươi phải cố lên! Đánh bại kẻ xâm lấn!" "Ta chỉ muốn cứu được nam thần." "Mục tiêu này được! Chúng ta cùng nỗ lực vì nam thần!" "Ta phải làm gì có thể lấy được những dược tài đỉnh cấp? Ngươi có thể dự chi trước không? Ta nhất định sẽ trả hết." Hệ thống thở dài: "Nếu như có thể ta đã sớm giúp kí chủ lấy ra, nhưng cái này không thuộc quyền hạn của ta, quyền hạn này quá lớn, dược tài đỉnh cấp không thể mua, chỉ có thể đổi lấy, mà yêu cầu trao đổi đều là theo cơ hội, theo nhiệm vụ phân phát, vì thế kí chủ chỉ có thể hoàn thành tốt mỗi một nhiệm vụ, gần đây số đếm của nam thần biến động rất lớn, tổng hệ thống bên kia giống như cũng có chút vấn đề, nhưng dù như thế nào ta cũng sẽ cố gắng duy trì thế giới này vững vàng, nam thần tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì, vì thế mấy lần nhiệm vụ sắp tới này kí chủ nhất định phải hoàn thành tốt, nói không chừng hoàn thành vượt mức, sẽ được phân phát dược tài đỉnh cấp." Hai mắt Hàn Phỉ sáng lên, một mảnh ý chỉ chiến đấu bị thiêu đốt mạnh mẽ. "Giống lần này, khen thưởng 'diệu thủ hồi xuân' chỉ có thể gặp không thể cầu, xuất hiện trong lần khen thưởng này chính ta cũng bị kinh ngạc, trừ nam thần không thể dùng ra, đối với người bình thường sẽ có tác dụng vô cùng lớn! Kí chủ phải cố gắng sử dụng đúng chỗ đừng để lãng phí!" "Ta biết rồi." "Được, cứ như vậy đi, kí chủ phải tự mình cố lên, ta sẽ biến mất một khoảng thời gian, trong tình huống khẩn cấp, kí chủ dùng sức đâm ta là được." Hàn Phỉ căn bản không để ý tới lời nói phía sau của nó, nàng bắt đầu tính toán kế hoạch sau này, bất kỳ việc nào gây ảnh hưởng đến Tần Triệt nàng đều không thể không lưu ý. Một bên khác, Hàn Yên ung dung thong thả đem kim khâu dừng lại, dưới khung thêu, đồ án Phượng hoàng giương cánh muốn bay lên trông rất sống động, khiến các ma ma giáo dục phải hết lời khen ngợi một phen, các tú nữ xung quanh cũng lộ ra vẻ mặt ước ao mà ghen ghét. Hàn Yên lộ ra một nụ cười mỉm vừa đúng chuẩn, thản nhiên nhận lấy ánh mắt. "Kí chủ, đã có kết quả, nhiệm vụ tại lễ mừng đã thất bại." Nụ cười trên môi Hàn Yên đột nhiên cứng lại. "Kí chủ.." Hàn Yên đứng lên, áy náy nói: "Ma ma, thân thể ta có chút không thích hợp, có thể hay không.." Ma ma vô cùng hào phóng nói: "Môn học này ngươi đã hoàn thành viên mãn, đi về nghỉ ngơi đi." Hàn Yên hạ thấp người, trước lúc ly khai còn nghe thấy ma ma nhỏ giọng oán giận: "Hàn Phỉ kia sẽ không bị rơi vào trong hầm phân chứ, sao còn chưa trở lại cho ta?" Sắc mặt Hàn Yên bình tĩnh đi ra, trở lại trong phòng mình, bạo phát đem chén ấm trà trên bàn hất rơi xuống đất, nàng nhìn những mảnh vỡ nằm la liệt trên mặt đất, trên khuôn mặt tinh xảo toàn bộ đều là vẻ âm trầm. "Thất bại, độ hoàn thành trừ đi bao nhiêu?" "5%." Hàn Yên sắc mặt càng kém. "Không phải tại kí chủ, lần này đột nhiên nhảy ra một Hàn Phỉ làm cho chúng ta bất ngờ, rõ ràng điệu múa khuynh thành của kí chủ mới là xuất sắc nhất! Ta cũng không hiểu sao tổng hệ thống lại phán định kỳ quái như vậy?" Hàn Yên âm trầm ngồi ở trên giường, một lúc lâu sau mới nói: "Hàn Phỉ thật không có vấn đề gì sao?" "Vì sao kí chủ lại hỏi như vậy?" Hàn Yên ngồi tại chỗ, cười lạnh một tiếng, từ lúc tỷ tỷ này theo nàng cùng tiến vào A Mã Cung tới nay nàng liền cảm thấy không ổn, cả người đều không thoải mái, có một cảm giác mơ hồ bị cướp đi tất cả, nhưng cụ thể lại không tìm được lý do. Trước đây, Hàn Yên luôn không hề đem kẻ gọi là đích nữ tỷ tỷ này để ở trong mắt, nàng rất sớm đã xuyên việt, xem như từ trong bào thai, bám vào trong thân thể Hàn Yên này, nàng giúp đỡ mẹ nàng từng bước một trở thành phu nhân chính thất, bức tử phu nhân nguyên phối của Hàn Thượng Thanh, ngay cả đích nữ Hàn Phỉ này bị lưu đày, hành hạ trong Thiền viện, trải qua cuộc sống như một nha hoàn cũng đều là công lao của nàng. Hàn Yên từ lúc vừa mới bắt đầu đã biết mình muốn cái gì, nàng bước đi mỗi một bước đều trải qua tính toán tỉ mỉ, không thể nghi ngờ nàng đã thành công, mỗi một bước đều dựa theo nàng tính toán mà tiến hành. Cuộc sống ở hiện đại, nàng đã sớm quên. Ở hiện đại nàng chỉ là một kẻ không người hỏi thăm, là kẻ yếu đuối mặc người ức hiếp, nhưng ở nơi này, nàng nắm giữ quyền thế, địa vị, dung mạo, thậm chí còn có hệ thống ngón tay vàng, nàng làm sao có thể buông tay? Dù cho không từ thủ đoạn, cũng không bao giờ buông tay! Từ chỗ không có gì cả, bây giờ lại có tất cả, há có thể buông tay sao? Chí ít Hàn Yên nàng, xưa nay không phải là một người tốt, ở hiện đại những oán niệm đã sớm khiến tính cách nang trở nên cực đoan, dù cho hai tay này có dơ bẩn, cướp giật đồ vật của người khác cũng sẽ không buông tay. Giống như năm đó, lúc nàng sinh ra đã cướp đi điềm lành trời ban, khiến trên lưng Hàn Phỉ gánh tội khắc cha nương, khiến Hàn Thượng Thanh từ lúc bắt đầu đã không yêu thích đứa con gái lớn sinh ra sớm hơn một chút, thậm chí sau đó lại càng là không quản, không để ý. Hàn Yên vì muốn Hàn Phỉ, đích nữ này triệt để không thể vươn mình, nàng đã làm không biết bao nhiêu chuyện, ngay cả cái hình thể béo ị của nàng ta đều nằm trong tính toán của nàng. Một kẻ vốn không tạo thành ảnh hưởng gì với nàng, thậm chí bị nàng lơ là, bây giờ lại làm nàng thực hiện nhiệm vụ thất bại! Hàn Yên âm ngoan nói: "Hàn Phỉ kia, có phải xuyên việt không?" Hệ thống kinh hãi, nhanh chóng phủ định: "Không thể! Kí chủ lo thừa rồi, một thế giới chỉ có một hệ thống, không thể có hai cái cùng tồn tại được, lúc đó sẽ là đại loạn! Hơn nữa nếu Hàn Phỉ xuyên việt vậy sao đến tận bây giờ còn chưa phản kháng?" "Chắc chắn không?" "Ta bảo đảm." "Vậy bài trống của nàng?" "Liên quan đến chuyện này, ta đã cố ý điều tra một hồi, bài trống này là thuộc về thế giới này, dường như tên là tiếng trống thần nữ gì đó, tương đương với tồn tại trong thần thoại, trong kho tài liệu ghi chép liên quan tới chuyên này rất ít, nhưng dường như người ở đây vô cùng tin tưởng thần thoại này, cũng có thể vì nguyên nhân này mới khiến Hàn Phỉ kia cướp đi hào quang của kí chủ, nhưng kí chủ yên tâm đi, Hàn Phỉ kia cũng chỉ là kẻ ngu xuẩn, ở thời khắc mấu chốt đã đánh sai bài trống, ngay cả trình diễn hoàn chỉnh cũng không làm được." Sắc mặt Hàn Yên hơi thả lỏng, nói: "Tốt nhất là nên đúng như ngươi nói."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]