Linh Tứ khóe miệng co quắp, không nhịn được nói: "Vô luận là bò hay bay qua ngươi cũng không làm được."
Hàn Phỉ không cảm thấy lúng túng chúng nào, mặt không đỏ tim không đập nói: "Đúng, có đạo lý, nếu Vương gia để cho các ngươi tới đón ta, nói vậy các ngươi nhất định đã nghĩ đến phương pháp mang ta đi nhỉ."
Lần này, Linh Tam cùng Linh Tứ đều không còn gì để nói. Nữ nhân này, xưa nay không quan tâm bị người khác chê cười sao? Sao có thể thản nhiên nói chuyện như thế? Có biết xấu hổ hay không?
Nhìn bọn họ không hề có phản ứng, Hàn Phỉ khoanh tay trước ngực, nhíu mày, nói: "Làm sao? Vương gia để cho các ngươi tới đón ta, các ngươi lại không nghĩ tới phương pháp mang ta đi. Vô dụng như vậy? Vương gia giữ lại các ngươi làm cái gì?"
Linh Tứ không chịu được, nổi nóng: "Ngươi, nữ nhân này.."
Nữ nhân này miệng thật sự quá độc! Không trách được ở giữa thảo đường có thể làm cho người ta tức chết!
Linh Tam lập tức ngăn cản: "Linh Tứ!"
Linh Tứ nghẹn nửa ngày, cố gắng nỗ lực khắc chế, chỉ nhìn Hàn Phỉ với vẻ mặt có chút không quen.
Hàn Phỉ ho khan một hồi, có chút chột dạ, nàng vừa rồi nhất thời không khống chế được, hiện giờ sự tình gấp gáp, liền mềm giọng, nói: "Thật xin lỗi, ta không phải có ý này, ừm, ta muốn nói là, các ngươi nhanh mang ta tới đi! Sắp hừng đông rồi, Vương gia nhất định chờ rất sốt ruột!"
Rất nhanh, Hàn Phỉ liền biết hai vị Môn Thần này làm thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/919009/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.