Nhìn bộ y phục trên tay sắc mặt Quế ma ma ngay lập tức thay đổi, giống như đang nổi giận. "Chuyện gì thế này!" Hàn Phỉ cả kinh, vội vàng thu hồi lực chú ý, đã nhìn thấy Quế ma ma nổi trận lôi đình, nàng đi tới, vừa định mở miệng, đã thấy trên tay Quế ma ma là một đống vài rách. Đúng, là vải rách. Cả bộ quần áo đã bị cắt thành vài đoạn, ngay cả tay áo chỉ còn dư lại một nửa, thân áo càng bị cắt cho nát bét, toàn bộ y phục sắp không nhìn ra hình dạng ban đầu. Quế ma ma mặt mày xanh lét, bàn tay cầm y phục cũng nắm chặt, hiển nhiên là tức giận đến cực điểm. Phải biết, tất cả "Như Ý hiên" đều là nàng quản lý, trong lòng nàng còn có chút kiêu ngạo, không nghĩ tới nhanh như vậy đã bị đánh thẳng vào mặt! Ở dưới mí mắt nàng lại dám phát sinh chuyện như vậy! Đây không phải chính là đang gây hấn với quyền uy của nàng sao! "Tặc tử nào mà to gan đến vậy?" Quế ma ma cầm quần áo mạnh mẽ ném xuống đất, lập tức đứng dậy cả giận nói: "Ta nhất định phải điều tra cho rõ ràng!" Hàn Phỉ hô to: "Chậm đã!" Quế ma ma cau mày, nói: "Hàn tú nữ, e là không thể giúp ngươi được rồi, toàn bộ" Như Ý hiên "chỉ có bộ y phục này thích hợp ngươi, bây giờ thành ra như vậy, thật sự là.." Hàn Phỉ cau mày, nhìn vải rách trên mặt đất, trầm tư một hồi sau đó lại nhặt lên, bây giờ căn bản là không có thời gian, trang phục nàng mang theo cũng không thể mang lên biểu diễn được. "Ma ma, giúp ta tìm nhạc cụ, còn lại, giao cho ta." Quế ma ma nghe xong lộ ra vẻ kinh ngạc, nhìn Hàn Phỉ cầm bộ y phục rách nát kia, ngẫm nghĩ một lúc liền hiểu nàng muốn làm gì, nhân tiện nói: "Ngươi xác định chưa?" Hàn Phỉ gật đầu, nói: "Phiền ma ma thay Hàn Phỉ chuẩn bị nhạc cụ." Quế ma ma sâu sắc liếc nhìn Hàn Phỉ, lập tức nói: "Nếu như ngươi đã xác định, vậy cứ làm như thế đi, chỉ mong ngươi có thể làm được." Hàn Phỉ hạ thấp người, nói: "Hàn Phỉ sẽ cố gắng hết sức." Quế ma ma lộ ra ánh mắt tán thưởng, bất luận được hay không, nhưng nhìn thái độ bình tĩnh của Hàn Phỉ tại đây liền biết tâm trí nàng không kém, tuy vẻ bề ngoài có hơi khiếm khuyết, nhưng lại đủ cứng cỏi, liền nói: "Mọi vật bên trong" Như ý hiên "ngươi đều có thể sử dụng, đây là ta quyền lợi ra dành cho ngươi, Hàn Phỉ, đừng khiến ta thất vọng." Áp lực đối với Hàn Phỉ đột nhiên gia tăng, nhưng nàng vẫn gật đầu, nói: "Ta sẽ tận lực!" Sau khi Quế ma ma rời đi, toàn bộ "Như ý hiên" chỉ còn lại một mình Hàn Phỉ, nàng đặt mông ngồi xuống nhìn đống vải rách trên nền đất. Thời điểm này hệ thống bỗng xuất hiện: "Kí chủ, ngươi muốn làm gì? Cần cần giúp một tay không!" Hàn Phỉ thở dài, nói: "Không cần, ngươi đúng là tên gian thương!" Hệ thống nhẹ nhàng rên một tiếng, nói: "Y phục này đã rách nát như vậy, ngươi có thể làm gì đây? Còn không bằng làm giao dịch với ta! Ta sẽ tính rẻ cho ngươi một chút!" Hàn Phỉ không thèm để ý đến nó, sau khi xem xong toàn bộ chỗ rách của y phục, trong đầu nàng đã có cấu tứ, lập tức trực cầm lên một thanh đao nhỏ màu vàng óng đặt trên bàn, đem cái tay áo còn lại cắt đứt. "Trời ơi, kí chủ, ngươi, ngươi không nên nghĩ quẩn a!" "Câm miệng!" Hàn Phỉ không quản hệ thống kinh ngạc, vẻ mặt vô cùng chăm chú, động tác gọn gàng, ra tay thoải mái. Vào lúc Hàn Phỉ đang khổ cực 'Làm lụng', những tú nữ còn lại cũng vô cùng căng thẳng chuẩn bị đồ dùng cần thiết cho buổi lễ mừng. Bên trong một căn phòng, mấy tú nữ quen biết tụ ở cùng 1 nơi chuyện trò vui vẻ: "Ta vừa nhìn thấy mụ béo kia cùng Quế ma ma đi vào, haha, chỉ cần nghĩ đến vẻ mặt của nó ta liền muốn cười!" "Ai bảo nàng ta lớn lối như vậy! Chỉ là một kẻ không được sủng ái, cho dù là tiểu thư thì có thể làm gì?" "Nên cho nàng ta chút dạy dỗ! Ta đã điều tra rõ ràng, nàng lần này vào cung không khác gì một kẻ nghèo kiết xác, khó mà đến được nơi thanh nhã, liền một bộ y phục thích hợp cuối cùng cũng bị hủy, hừ, ở lễ mừng tốt nhất nên thức thời mà rút lui đi." Vào lúc chúng tú nữ đang cất tiếng cười vang, một đạo âm thanh bình tĩnh chút vang lên: "Cũng đã xử lý sạch sẽ? Không để lại nhược điểm nào chứ?" Các tú nữ liền im bặt, liếc mắt nhìn nhau, không dám thở mạnh, chỉ có một người nơm nớp lo sợ nói: "Quận Chúa, đã xử lý sạch sẽ, không có chuyện gì." "Tốt nhất là đúng như lời ngươi nói." Nữ tử ngồi trên ghế chủ cầm lên chén trà nhẹ khẽ nhấp một ngụm, các tú nữ còn lại cũng không dám khoa trương nữa, liền đổi đề tài, đàm luận lên từng người chuẩn bị biểu diễn. Bên ngoài, Hàn Yên trực tiếp đi tới, sắc mặt bình tĩnh. "Kí chủ, giao dịch phục trang đã hoàn thành, tăng cường thuộc tính danh sách ngươi xem một chút." "Ừm." Hàn Yên rẽ vào phòng mình, đóng cửa lại, sự bình tĩnh trên mặt ngay lập tức biến mất, lộ ra vẻ uể oải. "Kí chủ, độ hoàn thành của ngươi đã rất cao, thật sự không cần dằn vặt chính mình như thế, kết quả đo lường cho thấy thân thể ngươi đã có tổn thương, tốt nhất nên dừng lại đi." "Cảnh đông, ngươi đừng có dài dòng như vậy." "Kí chủ, nhiệm vụ sau này còn rất dài, thật sự không cần bỏ công phu quá nhiều ở nhiệm vụ lần này như vậy." Hàn Yên nghe xong, bàn tay đang rũ xuống đột nhiên nắm chặt, trầm giọng nói: "Ta rất bất an." "Kí chủ.." "Mười năm thời gian ta cố gắng nỗ lực phấn đấu để có được như hiện tại, thế nhưng gần đây.. ta có một loại linh cảm." "Cái gì?" "Những gì ta đoạt được, đều sẽ bị cướp mất." "Kí chủ, ngươi đang lo lắng thái quá rồi." "Cảnh đông, ta muốn ngươi nghiêm túc nói cho ta biết, thế giới này, ta là đặc biệt nhất, đúng không?" "Đương nhiên, kí chủ là người trong hàng triệu người ta lựa chọn ra, cho đến nay cũng là người có độ hoàn thành nhiệm vụ cao nhất." "Sự đặc biệt này, sẽ không cho phép có người thứ hai." "Tuyệt đối không! Một thế giới sẽ chỉ có một hệ thống tồn tại mà thôi!" Hàn Yên khóe miệng hơi giương lên, nói: "Có câu nói này của ngươi là đủ rồi." Hàn Yên duỗi tay mình ra, đôi tay này thon dài, nhẵn nhụi, như bạch ngọc long lanh, nhưng chỉ có nàng biết rõ, đôi tay này đến tột cùng đã làm bao nhiêu chuyện dơ bẩn, nhưng vậy thì đã làm sao? Chỉ cần nàng là nhân vật chính, vậy nàng có dùng hết thảy thủ đoạn thì thế nào? Thế giới này, có nàng là nhân vật chính liền đủ. Ngay đêm đó, toàn bộ hoàng cung bên trong đèn đuốc sáng trưng, cửa chính mở ra, từng chiếc, từng chiếc xe ngựa sang trọng dừng bước tại cửa ra vào, trên xe ngựa các Đại Quan quý tộc túm năm tụm ba trò chuyện với nhau cùng bước vào trong cung, một mảnh xa hoa hiện lộ rõ ràng khí tức quý tộc. Trong đám người xuất hiện vài người ăn mặc quái dị, xung quanh cũng không cảm thấy kỳ quái, lễ mừng của hoàng hậu, tự nhiên là cao quý vô cùng, các tiểu quốc thuần phục xung quanh tất sẽ mang cống phẩm tiến cung, thể hiện sự tôn sùng với Hàn Linh quốc. Nghe nói, ngay cả các quốc gia cùng Hàn Linh giao hảo cũng sẽ phái Sứ Thần đến đây, điều này khiến đám người có đề tài thảo luận say sưa. Trong bốn cường quốc, thì quốc gia phía tây, Vấn Nến quốc, bởi vì gần với Hàn Linh, hai nước quan hệ tuy không đến mức như huynh đệ, nhưng cũng xem như bình an vô sự, cũng không giống hai nước còn lại trở mặt với nhau.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]