Thắt một nút kết đẹp đẽ, Hàn Phỉ mới phát hiện phía sau lưng của mình đã ẩm ướt, cánh tay cũng 10 phần đau nhức. Nàng ngơ ngác nhìn nút kết vừa thắt, bình thường ngay đầu tóc của mình cũng lười chải buộc, vậy mà nàng lại kiên trì chải đầu cho một nam nhân, nhưng mà.. cảm giác thật tuyệt a, nàng thậm chí còn có chút lưu luyến.
"Hàn Phỉ."
"Ờ, a, có!"
"Ta không thích người khác chạm vào tóc mình."
Hàn Phỉ kinh sợ, vô ý thức đem móng vuốt đang có ý đồ xấu thu lại, vội vàng nói: "Ta bảo đảm đôi tay này trừ Vương gia ngài, tóc ai cũng chưa từng chạm qua! Tuyệt đối không có!"
Không giống vẻ kinh sợ của Hàn Phỉ kinh sợ, Tần Triệt khi nói ra câu này, vẻ mặt hiện lên vẻ ôn nhu trước nay chưa từng có. Đáng tiếc, vẻ ôn nhu ấy trôi qua rất nhanh, Hàn Phỉ đứng ở sau lưng nên không nhìn thấy, nàng vẫn còn đang cật lực vì bảo vệ hai tay của mình mà cường điệu:
"Vương gia! Thật không có! Trước không, về sau lại càng không có! Đời này ta nhất định sẽ không chạm qua tóc của người khác! Một sợi cũng không!"
Hàn Phỉ vẫn không quên, lần đầu gặp hắn, nàng chỉ là nhìn hơi lâu vào mắt hắn, mà suýt chút nữa đã bị móc ra con ngươi! Hiện giờ nói lời này chẳng phải chính là muốn chặt tay nàng à!
Lúc lâu sau, trong lúc Hàn Phỉ đang thấp thỏm bất an, lại nghe thấy hắn ừm một tiếng, nàng miễn cưỡng yên lòng, thần kinh suy yếu, nói:
"Vậy, vậy hôm nay không còn sớm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/918980/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.