Dưới ánh mắt sợ hãi cùng không thể giải thích được của mọi người, Hàn Phỉ bình tĩnh đi chân đất giẫm trêи nền đá cứng, Xuân Hồng đi theo bên cạnh đã sắp khóc.
Sau khi Hàn Phỉ cởi giày ra lập tức ở trong đầu gọi Đào Bảo: "Này! Đừng giả chết! Ngươi cho ta cái nhiệm vụ lớn như vậy, cũng không thể không trả giá cái gì! Nhanh, ta muốn đổi đồ vật! Có đồ vật gì mà số tinh tệ hiện tại của ta có thể mua được, đối với hiện tại hữu dụng?"
Đào Bảo trong đầu Hàn Phỉ bị chọc tàn nhẫn, yếu yếu mở miệng, "Có một cái.."
"Vậy nhanh cho ta dùng!"
"Nhưng mà.."
"Đừng có nhưng mà! Mau mau!"
"Đây chính là kí chủ tự nói.."
Vừa dứt lời, thân thể Hàn Phỉ trong nháy mắt đứng thẳng, nàng đi chân đất, từng bước một tiến về phía trước, ánh mắt của nàng nhìn thẳng vào tòa cung điện bàng bạc phía trước, thần tình vô cùng nghiêm túc.
Mỗi người cũng bị biểu tình này của Hàn Phỉ hù dọa, trong lúc nhất thời đều yên lặng như tờ, mỗi người đều nhìn nàng chằm chằm, nhìn xem nàng đến tột cùng là muốn làm gì?
Nhưng Quế ma ma là người đầu tiên không có biện pháp nào tiếp nhận, liền mở miệng nói: "Hàn cô nương ngươi đây là đang làm gì. Ở trong cung cởi giày chính là đại bất kính! Ngươi.."
Quế ma ma đang nói liền im bặt, bởi vì ánh mắt Cô Ma Ma đang nhìn nàng mang theo nghiêm khắc, nàng nhất thời một chữ cũng không dám nói.
Cô Ma Ma chậm rãi đem tầm mắt chuyển hướng sang Hàn Phỉ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-se-giam-beo-ma/918945/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.