Lạc Vũ Yên lòng dạ rối bời, hắn gọi người đến bắt nàng đi sao? rốt cuộc ngày này cũng đã tới, không được, nàng phải giữ mạng sống tìm cách quay về, nhưng phải làm gì bây giờ.
Mắt thấy từ bên ngoài có một tên nam tử bước vào, nàng không biết làm sao, chân cũng đã mềm nhũng không còn sức lực.
" Nàng làm gì vậy, mau bỏ ra"
Lạc Vũ Yên lúc này hết cách đành mặt dày quỳ sụp xuống ôm lấy chân hắn, lấy hết sức nặng ra vài giọt nước mắt. Người xưa không phải nói nam nhân khó qua ải mỹ nhân sao?
" Vương Gia ngài tin ta đi, ta nói đều là thật, xuyên đến trên người Lạc tiểu thư cũng không phải ta muốn a~hic"
" Nàng mau bỏ ra "
" Vương Gia ~ đến chết ta cũng không buông tay, kéo ta đi ta liền kéo theo chân ngài rời đi "
Hàn Thương Nguyệt cũng hết cách với nàng, một bên chân đang bị nàng dùng hết sức lực ôm lấy, hắn muốn cử động cũng khó khăn, nàng là đang nghĩ gì vậy?
" Bẩm Vương Gia, ngài gọi nô tài đến là có việc gì "
Lạc Vũ Yên hai tay ôm chặt chân hắn, mặt hướng về phía hắn lắc đầu liên tục.
" Vương Gia, không được "
" Không được cái gì chứ, nàng..."
Hàn Thương Nguyệt cũng đành ngồi xuống bên cạnh nhìn gương mặt xanh xám của nàng, hai tròng mắt đầy nước mắt như bất cứ khi nào cũng có thể rơi xuống. Hắn từng chút nhẹ nhành gỡ ra từng ngón tay đang ôm lấy chân hắn, bên miệng cười nhẹ.
" Nàng bị ngốc sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-giup-chang-cuoi-nguoi-khac/150518/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.