Khi tất cả các khách nhân nơi đây càng bàn luận càng phấn khích, bên trên tửu lâu, có rất nhiều cô nương cùng các vị công tử đứng từ trên cầm giỏ trúc rãi hoa xuống phía nàng. Bọn họ miệng không ngừng hô gọi, những cánh hoa từ trên cao rơi xuống ngày một nhiều, đỏ thẩm phủ kín cả một khán đài.
"Cô nương hát hay lắm, hay lắm"
"Cô nương mau tháo khăn che mặt xuống đi"
Lời nói phát ra từ một nam tử áo lam trẻ tuổi, như được cổ vũ, một số người khác cũng bắt đầu hô hào ngày một nhiều.
"Đúng vậy, đúng vậy"
Lạc Vũ Yên sau khi hát xong cũng đứng dậy định rời khỏi khán đài. Nhưng xung quanh sàn cao đều bị bọn họ vây kín không có lối đi, nàng lúc này thấy bọn họ càng ngày càng phấn khích, đứng ngơ ngác cũng không biết làm cách nào. Nàng ngước mặt nhìn lên tìm kiếm Tiểu Hương cùng Hàn Thương Lăng đang ở nơi nào, nhưng đều bị cánh hoa rơi dày đặt không nhìn thấy rõ xung quanh.
Đột nhiên nàng vô tình bắt gặp ánh mắt ghen tức, đố kị đang nhìn về phía mình chầm chầm không rời, vẻ mặt người kia lộ vẻ ganh ghét rõ rệt. Ánh mắt ghen tức kia cứ thế mà không rời khỏi người nàng, nàng quan sát một lúc có thể nhận ra người đó chính là Diệp Uyển Như. Trong lòng nàng cảm thấy người biểu muội này có chút đáng sợ, nàng ấy cũng không giống với vẻ hiền lương, hiểu chuyện như lúc trước, ánh mắt đầy thù hằng kia thật khiến người ta cảm thấy đánh ghét.
Lạc Vũ Yên còn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-giup-chang-cuoi-nguoi-khac/150513/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.