Hàn Thương Nguyệt không nhìn nàng, chân bước nhanh về phía trước, làm nàng thụt lùi về phía sau hắn.
"Chuyện đó nàng không cần lo, về phòng nghỉ ngơi sớm đi"
Lạc Vũ Yên hừ nhẹ hắn một tiếng, không quan tâm hắn, một mạch bước đi về phòng.
Những ngày sau đó, nàng để đỡ cảm thấy nhàm chán thường tự mình xuống bếp nấu thức ăn cho mọi người, hoa hoa lệ lệ mà bày ra rất nhiều món ăn. Từ nhỏ nàng đã có sở thích nấu nướng, tìm hiểu và làm ra rất nhiều món ngon, những ngày này toàn bộ những người trong Vương Phủ đều có cái nhìn khác về nàng. Lạc Vũ Yên là đích nữ của Lạc thừa tướng được Lạc gia vô cùng cưng chiều, việc nhỏ nhất cũng không để nàng phải đụng tay đến, chuyện này ai ai cũng đều biết. Nhưng hôm nay họ nghĩ rằng tất cả có phải chỉ là đồn đại không đây, Lạc Vũ Yên bọn họ nhìn thấy đâu giống như vậy, tài nấu ăn ngon của nàng và những món ăn mới lạ là học được từ khi nào chứ.
"Yên nhi, tất cả những món này đều là do con nghĩ ra sao? Đúng thật là rất hấp dẫn đi"
"Mẫu phi nếu người thích thì ăn nhiều một chút"
"Được, được"
Thời gian trôi qua cũng thật nhanh, cũng đã ba tháng từ sau khi nàng đến thế giới này. Lạc Vũ Yên cảm thấy có hay không nàng sẽ mãi mãi ở lại nơi này, không thể trở về được nữa. Cuộc sống của mỗi người đều có ý nghĩa, nàng lại không hiểu ông trời vì sao sắp đặt cho nàng đến thế giới này rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-giup-chang-cuoi-nguoi-khac/150508/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.