“Vương gia, nô tỳ bưng chút đồ ăn tới ạ?” Thừa dịp Hàn Nguyệt Nguyệt không có ở đây, Trúc Thanh hỏi. Không biết tại sao, mấy ngày nay khẩu vị của vương phi rất lạ, khẳng định vương gia không quen, đáng tiếc vì rất yêu vương phi, chỉ có thể cùng ăn. 
Mạnh Dịch Vân nghĩ nghĩ nói, “Mang chút cháo đến đây đi”, vừa rồi quả thật ăn không nhiều, củ cải khô vừa khô vừa cứng, còn măng chua vừa chua vừa cay, quả thật không phải cho người ăn, thấy Hàn Nguyệt Nguyệt ăn ngon lành như vậy, Mạnh Dịch Vân thật hoài nghi, không biết gần đây Hàn Nguyệt Nguyệt có bị cái gì kích thích hay không. 
Hàn Nguyệt Nguyệt tắm xong ra ngoài, thấy Mạnh Dịch Vân đang húp cháo, mùi cháo thơm lan tỏa khắp nơi, nàng nuốt nước miếng, đi tới, “Chưa ăn no?”, từ trước đến giờ Mạnh Dịch Vân không thường ăn khuya. 
Mạnh Dịch Vân ngẩng đầu, thấy một đôi mắt to nhìn chằm chằm cái chén trước mặt mình, hỏi “Muốn ăn?”. Hàn Nguyệt Nguyệt vội vàng gật đầu, “Thơm quá, hấp dẫn ghê”. 
Nhìn Hàn Nguyệt Nguyệt ăn gấp như chưa ăn cơm tối, Mạnh Dịch Vân có chút lo lắng, “Ăn ít chút, nhiều quá nửa đêm lại la đầy bụng”, nhớ không lầm thì vừa rồi nàng đã ăn đến ba chén cơm. 
Hàn Nguyệt Nguyệt ợ một tiếng, để muỗng xuống, cầm khăn tay chùi miệng, “Không sao, ta còn có thể ăn thêm chén nữa”. Mạnh Dịch Vân vội bảo Trúc Thanh bưng phần còn lại đến, bị Hàn Nguyệt Nguyệt chén sạch. 
“Gần đây có phải có chỗ nào không thoải mái không?” hai người nằm trên giường, Mạnh Dịch 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ta-biet-sai-roi/1411646/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.