Tô tướng gia của Đại Nghiệp hoàng triều tinh thần lúc nào cũng phấn chấn,gừng càng già càng cay, thế nhưng hôm nay sau khi tan triều lại già đirất nhiều, ngay cả bước đi cũng xiêu vẹo.
Nghe phong phanh, hậucung dạo này đang dậy sóng, các nương nương ai cũng dùng đủ mọi cách đểnữ tử nhà mình được gả cho Tấn vương làm vợ, ngay cả vị trí trắc phi, cơ thiếp cũng không bỏ qua.
Tấn vương tài đức vẹn toàn, còn trẻ đãđược phong thân vương, là thiên chi kiều tử không thể nghi ngờ. Từ nămmười lăm tuổi bộc lộ tài năng, ở biên quan chỉ dùng mấy vạn người chiếnthắng hơn mười vạn quân địch, thành công bảo vệ biên giới, sau trậnchiến nổi tiếng thiên hạ, trở thành mục tiêu chung cho mọi người trongtriều nhìn chằm chằm, cũng trở thành người giữ binh phù tiếp theo.
Binh phù của Đại Nghiệp hoàng triều, từ xưa đến nay một khi giao phó chínhlà cả đời nắm giữ, trừ phi người nắm giữ sinh lòng phản loạn, nếu khôngbinh phù này sẽ giữ từ khi được ban cho đến lúc chết.
Tấn vươngnắm giữ binh phù mười năm, xử sự thập phần thỏa đáng, không phô trương,không kiêu ngạo, ẩn giấu tài năng. Hôn sự của hắn bởi vì nhiều nguyênnhân mà bị trì hoãn, đến nay cũng đã được mười năm.
Mà nay nguyên nhân làm bước đi của tướng gia không vững cũng liên quan đến việc này.
Ông cả đời cẩn trọng, mắt thấy có thể công đức viên mãn, cáo lão hồi hương, từ nay rời xa trung tâm vòng xoáy chính trị, nhưng Hoàng thượng cố tình lại vào lúc này tứ hôn con gái ông cho Tấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-so-vo/29246/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.