"Ty chức cứu giá chậm trễ, kính xin Hoàng thượng, Vương gia thứ tội." Bên cạnh, Lâu Tây và Hộ vệ cuối cùng cũng phá được vòng vây, nhanh chóng chạy tới bên ngườiHoàng Phủ Hạo Nguyệt.
Chỉ thấy sắc mặt hai người trầm trọng, lấythân mình che chắn cho ba người Hoàng Phủ Hạo Nguyệt phía sau, một đường cảnh giác thối lui vào rừng cây ẩn mật.
"Xem ra thích khách đãtrà trộn vào đoàn khách." Nhìn mấy tên mặc áo xanh đang đấu với nhóm Hộvệ bên ngoài rừng cây, ngoài mặt Hoàng Phủ Hạo Nguyệt bình thản, nhưngánh mắt lại vô cùng lãnh khốc. Những tên này mặc dù có kế hoạch chu đáo, nhưng dù sao nhân số cũng có hạn, dưới thế công của Thị vệ trong phủ,phần lớn thích khách đã bị trọng thương, mặc dù còn mấy tên cá lọt lướinúp trong bóng tối phóng ra ám khí, nhưng có thể trốn được nhất thời,không tránh khỏi một đời.
Người dám can đảm động thủ trước mặthắn, hẳn phải có quyết tâm liều chết! "Là người tộc Miêu, có vẻ muốn lợi dụng yến tiệc này để ám sát Hoàng thượng." Lâu Tây nói ra kết quả quansát được, nhân tiện đá ngất một tên áo xanh có ý đồ đánh lén. "Đúng làthời cơ tốt." Giọng điệu Hoàng Phủ Hạo Nguyệt vẫn lạnh nhạt, nhưng ẤnHoan lại nhạy bén nghe ra sát ý ẩn giấu trong lời nói ấy. Trong lòngchấn động, nàng không nén được mà ngẩng đầu nhìn hắn, lại phát hiện hắnvẫn ôn hòa, cặp mắt đen thâm thúy kia vẫn đang tỉ mỉ ngắm nhìn nàng,giống như muốn xác nhận xem nàng có bị thương hay không. Cảm giác đượcngười che chở ấy, khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-rat-nghiem-tuc/1909962/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.