“Tháp luyện ngục này quả nhiên danh bất hư truyền, cư nhiên lại làm chota gặp một lần tuyết lở, thế giới Huyền Vũ này quả thật tuyệt diệu!” VũNhạc xoa xoa cánh tay đau đớn, nhìn cửa đá bị đóng chặt lại, nhịn khôngđược cảm thán thế giới này thật kì diệu.
“Tiểu thư, chúng ta đi thôi, không biết tầng thứ ba này sẽ có “Kinh hỉ”gì đang chờ chúng ta nữa.” Cung Tuyết xoa xoa thái dương, bất đắc dĩđứng lên, nhìn về phía cầu thang nối giữa hai tầng lầu, chỉ cần đi lênđó sẽ là một không gian khác rồi.
“Một năm trôi qua trong chớp mắt, mọi người tiếp tục cố gắng. Chỉ còn ba năm nữa, sau ba năm có thể ra khỏi nơi quỷ quái này rồi.” Vũ Nhạc kéolê thân thể mệt mỏi cực độ về phía cầu thang đi lên lầu ba,trong mắthiện lên vẻ kiên nghị cứng rắn!
Đẩy cánh cửa tầng ba ra, sáu người lập tức bị một lực hút cường đại túmvào. Khi tỉnh lại mới phát hiện các nàng đã bị đưa vào một khu rừnghoang vu. Đối với hoàn cảnh như vậy, Vũ Nhạc không hề xa lạ, sau khiquan sát một chút, nàng khẽ thở dài: “Xem ra cửa ải này chú trọng nănglực sinh tồn bên ngoài, nếu đoán không lầm thì không gian Linh giới củachúng ta không thể mở ra nữa rồi.”
Qủa Nhiễm vừa nghe nàng nói, vội vàng nhìn vào không gian của chínhmình, phát hiện sự thực đúng là như vậy. Sáu không gian của từng ngườiđã không thể mở ra, đừng nói đồ ăn mà ngay cả y phục thay đổi đều khôngcó. “Cái gì chứ? Làm tới mức này sao? Tốt xấu gì cũng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-qua-khi-phach-vuong-phi-muon-vung-len/1623535/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.