Qủa Nhiễm khẩn trương nuốt nước miếng, nghiêm túc gật đầu: “Tiểu thư, ta nghe rõ rồi.”
“Tốt, ta hô ba hai một, muội buông chân. Như thế, muội buông chân nhanhmột chút, nếu chậm sẽ làm cho cơ quan rối loạn.” Nàng vốn định từ từbuông cơ quan ra để nhìn rõ phương hướng, nhưng sợ rằng bên trong có vấn đề, để tránh cho phiền toán không cần thiết xuất hiện, vẫn nên rút chân nhanh một chút thì hơn.
“Đã hiểu rõ.” Qủa Nhiễm cẩn thận gật đầu, ánh mắt Vũ Nhạc dừng lại nhìnphía sau một lần, rành mạnh nói: “Ba…Hai…Một. Buông chân!” Vừa dứt lời,vách tường xảy ra biến hóa long trời lở đất…Lúc trước cho rằng váchtường là do những viên gạch lớn nhỏ xây nên, mà bây giờ khi vách tườngquay mặt trượt lại, sáu người trố mắt nhìn, phong cách thiết kế quảnhiên khó gặp. May mà sáu người các nàng đều có bình tĩnh và nhảy cảmhơn người: “Tất cả mọi người chú ý, tảng đá phía trước cũng đang chuyểnđộng.”
“Trời ạ, đây cuối cùng là làm cái gì? Cho dù là cơ quan thì tốc độ cóphải quá chậm rồi không?” Qủa Nhiễm nhíu chặt lông mày, đôi mắt bồ câucẩn thận nhìn vách tường, sợ rằng đã bỏ sót cái gì. “Đừng thả lỏng cảnhgiác, nếu là cơ quan thì tất nhiên sẽ không dễ dàng như vậy.” Cung Tuyết đương nhiên cẩn thận hơn rất nhiều.
Không sai, ngay tại lúc các nàng vừa dứt lời, vô số mũi tên bắn tới, VũNhạc lập tức hô lên: “Nhanh, nhảy lên!” Đám người Cung Tuyết nghe vậy,trong lòng rùng mình, nhanh chóng nhảy lên cao. Một giây sau, đám ngườiVũ Nhạc há hốc miệng lần thứ hai, bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-qua-khi-phach-vuong-phi-muon-vung-len/1623533/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.