Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129
Chương sau
“Ngươi…Đồ tiện nhân, ngươi thấp hèn giống mẹ của ngươi, một dạng khôngbiết xấu hổ, A a a…Ngươi dám đánh ta? Ngươi cư nhiên dám đánh ta?” Kếtiếp, bà ta không chịu nổi còn chưa nói xong đã bị Vũ Nhạc hung hăng tát một phát. d$d% [email protected] #d Rồi sau đó, nàng dẫm một cước lên mặt bà ta, tayphải chỉ xuống, từ trên cao nhìn xuống người đàn bà nhếch nhác trướcmắt, giọng nói của nàng vô cùng lạnh lẽo: “Tiết Bảo Phượng, không thểkhông bội phục khả năng của ngươi, như vậy nữ nhi bảo bối của ngươi đãbáo cho ngươi biết tin ta sẽ trở về rồi? Làm sao ngươi có thể bình tĩnhđứng ở đây diễu võ giương oai thế? Ôi chao, ta nên khen ngươi ngu xuẩnsao? Hay là nên khen ngươi có khí phách đây?” “Tiện nhân sinh ra vẫn là tiện nhân, ngươi…” d%d^l* [email protected] à ta còn chưa kịp nói xong, Vũ Nhạc dùng lực dưới chân, khuôn mặt béo múp của bà ta nhấtthời thay đổi, nhân cơ hội này, Vũ Nhạc thần không biết quỷ không hay bỏ đan dược vào miệng bà ta, Tiết Bảo Phượng sợ trắng mặt: “Ngươi…Đồ tiệnnhân, ngươi cho ta ăn cái gì?” “Độc dược vẫn không khép được cái miệng của ngươi sao?’ Vũ Nhạc thờ ơnhìn bà ta, thật sự không hiểu loại người này sao lại vừa mắt Yêu VấnThiên? Mấy năm nay tại sao hắn lại ngu ngốc để nữ nhân này thao túng tất cả? Vừa rồi nếu không phải Mia lén lút nói chuyện tình yêu của nữ nhânnay thì làm sao nàng có thể nhớ tới cách trừng trị này? “Độc, độc dược? Nha đầu chết tiệt kia, ngươi cho ta ăn cái độc dược gì?” Tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net . Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-qua-khi-phach-vuong-phi-muon-vung-len/1623530/chuong-87.html
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129
Chương sau