“Hừ, coi trọng hắn? Ngươi cảm thấy có khả năng sao? Hay ngươi không tintưởng chính mình?” Vũ Nhạc hơi nâng cằm, nhíu mày nhìn về phía nam nhânbên cạnh.
Thiên Duật Dạ ngắm nhìn mái tóc của nàng, con ngươi đen láy lóe ra ánhsáng nguy hiểm: “Tin tưởng? Không, ta đối với chính mình đương nhiên rất tin tưởng, nha đầu này, đúng là luôn vô tình rải hoa đào, ví dụ như…Xích Diễm, có phải nàng nên đưa hắn ra ngoài rồi hay không?”
Xích Diễm đang ở trong Linh Giới hưởng thụ tắm rửa trong ôn tuyền, ngheđược lời nói của Thiên Duật Dạ, giật này mình, sau đó giận tái mặt. Hắntức tối làm nước nóng dâng cao hơn một thước, nam nhân chết tiệt nàyđúng là âm hồn bất tán, không để lão tử sống yên ổn một lát hay sao?
Sau thời gian một ly trà, Xích Diễm toàn thân đỏ rực xuất hiện trong xengựa sang trọng của Thiên Duật Dạ, nhếch miệng cười gằn, nhìn về phíaThiên Duật Dạ: “Thúc giục, thúc giục cái gì, giống như quỷ đòi mạng, tachỉ mượn chỗ của nương tử ngươi một chút, hẳn là không phạm vào kiêng kị của ngươi chứ?”
“Ngươi nói xem?” Thiên Duật Dạ mỉm cười, ánh mắt nhìn về phía Xích Diễm ngập tràn lạnh lẽo.
Xích Diễm lười nhác tựa lưng vào ghế đệm, vung tay, một ly trà nóng xuất hiện trên ta, nhưng chưa kịp uống một ngụm, xe ngựa đột nhiên dừng lại, nước trà nóng bỏng cứ như vậy hất trúng khuôn mặt tuấn tú của hắn. Xích Diễm giận dữ ném bốp ly trà xuống, bạo rống với Kim Long: “Giỏi choloài bò sát chết tiệt, ngươi cố ý đúng không? Ngươi chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-qua-khi-phach-vuong-phi-muon-vung-len/1623523/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.