“Ta có thể nói, là dota rảnh rỗi đến nỗi bị khùng, cộng thêm bị cha ép tới được không?” VũNhạc sờ sờ mũi, giọng nói có chút buồn bã, vừa nghĩ tới cha của mình,không nhịn được oán trách.
“Phốc…Không ngờ Gia chủ Nhạc gia thúvị như vậy.” Qủa Nhiễm không nhịn được che miệng cười, trong lòng sự hâm mộ với Vũ Nhạc đã xuất phát từ nội tâm rồi. Nghĩ tới người cha chỉ coitrọng thực lực kia, không nhịn được có chút mất mát nho nhỏ. Đối với cảm xúc của Qủa Nhiễm, Vũ Nhạc đã nhìn thấy, vì vậy nàng vội vàng nói sangchuyện khác: “Chúng ta trở về thôi, không còn sớm nữa, ngày mai còn phải lên đường!” “Ừ, cũng được.”
Khi Vũ Nhạc và Qủa Nhiễm đi tới cửakhách điếm thì đột nhiên cảm thấy không khí có chút không thích hợp. Hai người nhìn nhau một cái, cùng cất bước đi vào. Lúc này hai người mớichú ý tất cả mọi người đều nhìn về phía chiếc bàn ở chính giữa đại sảnh, một áo vàng, một áo trắng, một áo lam, ba nử tử ngồi ở ba phía, trợnmắt trừng trừng lẫn nhau. Nhưng tay các nàng cũng không nhàn rỗi, chúngđang tranh giành một lệnh bài ở trên bàn. Vũ Nhạc nhíu mày nhìn về phíaQủa Nhiễm hơi hơi đổi sắc mặt: “Sao thế? Biết họ?”
“Có thế không nhận ra sao? Ba người kia là đối thủ một mất một còn của lão nương, dù hóa thành tro, cũng nhận ra được?”
Vũ Nhạc hơi run rẩy khóe miệng, thầm cả kinh: “Chẳng lẽ… Các nàng chính là thiếu chủ của ba đại gia tộc lánh đời?” Nói tới tứ đại gia tộc lánh đời mỗi người đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-qua-khi-phach-vuong-phi-muon-vung-len/1623497/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.