“Máy truyền tin là dosư tỷ chế tạo thành thiết bị để truyền tin, mặc dù ở khoảng cách rất xa, chỉ cần có ấn ký của đối phương, là có thể liên lạc được.” Ni Mạn mỉmcười, nhẹ nhàng giải thích.
“Đó không phải là điện thoại di độngsao?” Vũ Nhạc ngạc nhiên nhận ra, ở thế giới huyền bí này, không có cáigì là không có khả năng.
“Di động? Từ này nghe thật mới mẻ, chúng ta sẽ kiến nghị Luyện Khí sư đổi tên.” Ni Mạn đột nhiên nghịch ngợmnháy mắt mấy cái: “Chủ nhân nếu không còn gì phân phó, thuộc hạ xin cáotừ.”
Vũ Nhạc gật đầu, hai người kia im lặng, nhún chân, lập tức biến mất trong màn đêm.
Vũ Nhạc im lặng bình tĩnh trở lại, nhìn Linh Tiểu Giới: “Ngươi nói xem, mẫu thân ta là người như thế nào?”
Linh Tiểu Giới cười thần bí: “Đương nhiên là người tốt, yên tâm đi, nhữngnghi hoặc đó, sớm muộn gì cũng giải đáp cho người từng cái một, nhưngtuyệt đối không phải bây giờ. Cho nên người sốt ruột cũng vô dụng, chibằng hãy tĩnh tâm tu luyện. Bắt đầu từ ngày mai, sẽ nghiêm khắc huấnluyện người, mấy ngày nay chỉ là khởi động thân thể cho người, kế tiếpmới thực sự là Địa ngục. Chỉ cẩn người chống đỡ được, khi giải trừ linhlực, người sẽ phát hiện, làm bất cứ việc gì cũng vô cùng thoải mái.” Vềphần kiếp này của Chủ nhân sẽ biến thái đến trình độ nào, nàng không thể biết, có điều nàng vẫn vô cùng mong đợi Vũ Nhạc đại bùng nổ!
*****
Thời gian trôi qua, đảo mắt đã qua hai năm, mà Vũ Nhạc vốn lúc đầu là tiểunha đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-qua-khi-phach-vuong-phi-muon-vung-len/1623483/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.