Nhị phu nhân bị đả kích không nhẹ, nhưng vì để tránh mất mặt trước người khác, biện pháp có lợi nhất là ngất xỉu, cương quyết nhắm mắt mặc kệ người khác nói gì thì nói! Tóm lại nhắm mắt làm ngơ, nhưng trong lòng càng thêm oán hận Nhan Sắc Sắc, không nghĩ tới tiểu cô nương trước đây tùy ý bà khi dễ bây giờ có thể phản kích, thật sự quá giận!
Nhan lão gia cũng sốt ruột thay cho ái thê, vội vàng ra khỏi bàn tiệc, đi chăm sóc Nhị phu nhân đang ‘hôn mê’ bất tỉnh.
"Không ngờ Nhan gia còn có một nhân tài mới! Không nghĩ tới Nhan Đại tiểu thư cũng tinh thông học rộng đến vậy." Một nam tử chủ động tiến đến gần, vẻ mặt thanh tú, có chút mùi vị của một tiểu bạch kiểm, nếu ở hiện đại, Nhan Sắc Sắc nhất định sẽ cố gắng kiếm tiền bao một tên về nhìn ngó, nhưng đã nhìn thấy cực phẩm soái ca, đối với y không còn cảm giác.
"Đương nhiên."
Nam tử sửng sốt, nữ hài tử trong nhà hẳn là phải xấu hổ, khiêm nhường trả lời ’đâu có!’ hoặc ‘quá khen!’
Nhan Sắc Sắc tựa như ánh trăng đêm, sáng rạng, ngay cả sao cũng trở nên ảm đạm.
Gã kia đang muốn tiến thêm một bước, đột nhiên bị một người toàn thân áo trắng ngăn lại.
"Thật sự có lỗi, Nhan tiểu thư bị thương, nên đi bôi thuốc." Nói đường hoàng như vậy, nhưng ai có thể nói không còn ý tứ khác? Hoàn toàn là một mình một người độc chiếm mỗ nữ.
"Ai, bị thương chút xíu không có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-phuc-hac/2467098/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.