Vài ngày sau, mọi ngõ nhỏ phố lớn thậm chí là các thôn trang xung quanh, đoàn người Lý Trọng Gia đều đi qua. Thanh Thành còn thật nghiêm nghiêm túc túc khảo sát, nghe dân bản xứ nói chuyện phiếm ở vài tửu quán trà tứ, thường thường hỏi một ít vấn đề nhìn như không chút quan trọng nào, rồi tiến thêm một bước lý giải về phong thổ nhân tình ở đây, cuối cùng cho ra kết luận.
“Có vấn đề, tuyệt đối có vấn đề.” Thanh Thành kiên định nói với Lý Trọng Gia
“Công tử, ngài nói chỗ nào có vấn đề?”Kiếm Nam rất phối hợp làm ra biểu tình cực kỳ tò mò.
“Tây Nam xưa nay luôn nổi tiếng về sản xuất thiết khí, nhưng mà, tại Côn Trữ, chúng ta hiếm khi nhìn thấy thiết phô mở cửa buôn bán; lại nhìn thôn trang xung quanh, vụ mùa đã qua, trong nhà cơ hồ đều là đàn bà con gái, các nam đinh khác thì là người già yếu, nhưng trong thành rõ ràng không có nhiều thanh niên như vậy, còn nữa…” Thanh Thành nhìn Kiếm Nam trộm ngáp, cùng Lý Trọng Gia rõ ràng tâm bất tại yên, ngừng nói.
Lý Trọng Gia tuy nói cùng Thanh Thành hành động đã nhiều ngày, nhưng lực chú ý của y đặt lên mấy vật nhỏ hơi thú vị còn nhiều hơn, nếm thử chút đặc sản địa phương, dường như thật sự tới đây để du ngoạn. Nếu không phải Thanh Thành tin tưởng nhân phẩm Lý Trọng Gia, nhất định sẽ hoài nghi y lần này tới Tây Nam chỉ để chơi đùa thôi.
“Các ngươi không có chuyện gì gạt ta?”Thanh Thành hậu tri hậu giác hỏi.
Lý Trọng Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-noi-mot-cau/94572/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.