Nàng là nữ nhân lạnh lùng, chưa một lần được cảm nhận cái ấm áp của người thân. Trái tim của nàng dường như đã bị đóng băng mất rồi. Nhưng kể từ khi từ thế kỉ hai mươi mốt xuyên về thời cổ đại, nàng chợt phát hiện ra trái tim của mình vẫn còn dồi dào sức sống, vẫn biết thế nào gọi là tình yêu thương. Nàng biết trân trọng người thân, biết bảo vệ những người mà nàng yêu quý. Lần đầu tiên cảm nhận được hơi ấm của người thân, nàng không muốn để tuột mất khỏi tầm tay.
Nam chính là hoàng tử bị thất sủng, cho nên quyết định làm một vương gia an nhàn. Thế nhưng, hắn tại sao vẫn không có một cuộc sống yên ổn, người ta vẫn muốn hãm hại hắn? Hắn thật sự không muốn gặp phải phiền toái gì nữa rồi, tại sao lại không chịu để cho hắn yên? Hắn phải làm như thế nào đây?
Hai con người, ngỡ tưởng như xa lạ, vậy mà lại vì nhau, yêu nhau, để rồi tựa như một đôi uyên ương bay lượn trên bầu trời, không có cách nào có thể chia cắt. Họ dường như sinh ra là để dành cho nhau, vì nhau mà tồn tại, vì nhau mà mỉm cười. Có duyên, ắt sẽ nên duyên. Không duyên, vậy thì đừng cưỡng cầu, bởi vì cưỡng cầu cũng chẳng có ích gì cả.