Editor: Hương Cỏ
Đi trên đường không nói chuyện nữa. bởi vì còn sớm nên cũng chưa có nhiều người đi lại trong thôn. Thỉnh thoảng gặp một hai người cũng sẽ cười lên tiếng chào hỏi.
Trong trí nhớ Tần Tinh vẫn còn ấn tượng, đi ngang qua nhà cũ Tần gia liếc mắt nhìn một cái. Nhà ngói lớn, sân rất rộng, xem ra là căn nhà đẹp trong thôn. Cửa sân mở ra nhìn thấy một bóng người, là Tần Đông. Nàng không tính chào hỏi, miễn cho lại phát sinh xung đột với bọn họ.
Tần Liễu thị đi qua nhà cũ mới nói "Qua mấy ngày nữa là đại thọ sáu mươi của gia gia các con. Cô cô các con chắc cũng về. Tuy rằng chúng ta bị đuổi ra ngoài nhưng cấp bậc lễ nghĩa không thể thiếu, đến lúc đó cũng phải tới hỗ trợ."
Tần Tinh cảm thấy không nên, nếu đến hỗ trợ, sợ lại xảy ra chuyện gì rắc rối vội nói "Nương, gia gia và nãi nãi khẳng định không muốn gặp chúng ta. Người đến hỗ trợ còn bị mắng chửi. Chúng ta đã bị đuổi ra rồi, người cũng không cần phải đến để bị bắt nạt. Bây giờ trong tay chúng ta có bạc, đến lúc đó đến.... đến.... tặng lễ là được rồi!" Suy nghĩ nửa ngày mới nhớ ra người cổ đại nói biếu tiền mừng thọ là thêm lễ, quà cưới gọi là tặng quà thành thân. Cũng ở nông thôn, hai thước vải, mấy quả trứng gà, hoặc là miếng thịt cũng là thêm lễ!
Tần Liễu thị nghĩ nghĩ, nói "Đến lúc đó lại nhìn đi... Lúc cô cô các con ở nhà thì đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-nhan-tan-vuong-phi-nong-mon/1959553/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.