Sáng hôm sau......
Có người vào gọi cô, cô mắt nhắm mắt mở nhìn thấy một tiểu cô nương độ chừng 15 16.
" Tiểu thư, tiểu thư người mau dậy đi "
Tiểu thư sao ??? à cô nhớ ra rồi đây là Tiểu Huệ nha hoàn thân cận bên cạnh Dương Cẩn Hoa từ nhỏ, hai người thân nhau như tỷ muội ruột có chuyện gì cũng kể cho nhau nghe, ngẫm lại thấy người tốt như Dương Cẩn Hoa trên đời này cũng chẳng còn mấy ai nữa. Cô ngồi nhõm dậy vươn vai một cái sau đó đáp lời của Tiểu Huệ:
" Ừ, ta biết rồi "
" Vâng "
Tiểu Huệ tuy rằng cảm thấy tiểu thư hôm nay có chút khác thường nhưng rồi cũng không nói gì nghĩ là chắc do tiểu thư mệt quá thôi. Sau khi rửa mặt chải tóc và mặc xiêm y xong cô ngồi trước gương nhìn ngắm bản thân mình.... À không là Dương Cẩn Hoa mới đúng Dương Thiên Ngọc cảm thấy Dương Cẩn Hoa cũng rất giống bản thân mình ở thế giới hiện đại nhưng mà xinh đẹp hơn thì phải làn da mịn màn hơn vóc dáng cũng đẹp hơn rất nhiều. Nhưng điều mà cô không hiểu là vì sao ông trời lại cho cô sống lại hơn nữa lại còn đến nơi này.
Sau khi tìm hiểu về nơi này thì cô biết nơi đây tên gọi là Thương Ngôn nhưng theo cô nhớ thì thời đại này hoàn toàn không có trong lịch sử ???~~ Aizzz không nghĩ nữa càng nghĩ càng thấy đau đầu bây giờ chuyện quan trọng nhất là phải học cách sinh tồn ở nơi này nếu được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-nha-ta-la-ten-ngoc/2807128/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.