Edit: Huyền Phong, Thủy Lưu Ly
Chuồng lợn đột nhiên bị người tàn nhẫn vỗ mấy lần, sau đó một giọng nói thô lỗ truyền vào: “Kêu la cái gì, thành thật một chút cho ta, nếu còn dám lên tiếng, lão tử đè các ngươi.”
Xuyên qua khe hở rào chắn chuồng lợn, Chu Vô Tâm đã nhìn rõ gương mặt của gã kia.
Má ơi, đây không phải là kẻ đã cười cười với nàng khi nàng quay về bàn cơm sao?
Thời đại người thành thật đi đầy đường thế này cũng có kẻ lừa đảo? Khó trách đang yên đang lành sẽ đột nhiên có người muốn bắt chuyện với nàng, cũng khó trách trong thức ăn nàng bị người bỏ thuốc rồi cuối cùng rơi vào kết cục bị lừa bán thế này!
Muốn nàng không ồn ào, đó là không thể.
“Này, ngươi muốn đưa chúng ta đến chỗ nào?” Tuy rằng trong lòng đã đoán được nhưng Chu Vô Tâm vẫn muốn nghe thấy câu trả lời xác định.
Tên buôn người cười u ám: “Đương nhiên là đưa các ngươi đến Hoàng Kim Ốc.”
“Đưa mịa ngươi!” Chu Vô Tâm đạp một đạp vào chuồng lợn, khiến đám lợn sợ đến mức chạy loạn khắp nơi. Vốn chuồng lợn đã rất chen chút nay càng thêm chật chội, hỗn loạn.
Tiếng người khóc lóc khiến tên buôn người không thể không dừng xe ngựa lại, gã xốc đỉnh chuồng lợn lên, quật một roi tới thẳng chỗ Chu Vô Tâm: “Nữ nhân thúi, nếu còn gây chuyện thì đừng trách ta không khách khí.”
Chu Vô Tâm sao quan tâm nhiều như vậy, nàng thừa dịp lỗ hổng lúc gã nói chuyện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-nguoi-that-bi-oi/2112676/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.