Edit: Thủy Lưu Ly
Sự hoang mang của hắn đủ để chứng minh Chu Vô Tâm có ảnh hưởng lớn thế nào đến hắn. Nhìn dáng vẻ run rẩy của nàng, Ninh Liên khủng hoảng, khó khăn ôm nàng vào ngực.
Có điều, chẳng biết vì sao, rõ ràng Chu Vô Tâm vốn không lạnh, nhưng khi bị hắn ôm lấy, nàng lại càng cảm thấy lạnh hơn.
Nàng vươn tay chạm nhẹ vào người hắn mới phát hiện trên người hắn không có chút độ ấm nào.
Chẳng qua, vào lúc này, khi nàng còn chưa kịp kỳ quái tại sao hắn bị như vậy, thì bên ngoài đã truyền đến tiếng thông báo của công công, là một người không nên xuất hiện lại xuất hiện.
“Quận chúa Ninh An cầu kiến...”
Công công thông báo khiến hai người trong phòng ngẩn ra, Ninh Liên cau mày nói nhỏ: “Tại sao Ninh An lại đến đây?”
Ninh Liên không muốn cho Ninh An nhìn thấy Chu Vô Tâm nên vội vàng ôm nàng đặt lên giường, dùng chăn che lại. Hắn dịu dàng nói với nười còn đang phát run trước mắt: “Nàng ở đây chờ bản vương, bản vương sẽ lập tức trở về.”
Nói xong, Ninh Liên bình tĩnh chỉnh quần áo ngay ngắn lại rồi mới mở cửa ra ngoài.
Ninh Liên vừa đi, Chu Vô Tâm gấp gáp nhét lệnh bài trộm được từ bên hông Ninh Liên vào tay áo, vén chăn, nhảy xuống giường, một khắc cũng không trì hoãn mà trèo cửa sổ, chạy mất.
…
Ninh An vừa thấy Ninh Liên xuất hiện, không kìm được tức giận, lớn tiếng với hắn: “Có phải Chu Vô Tâm ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-nguoi-that-bi-oi/2112671/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.