Edit: Thủy Lưu Ly
“Đương nhiên là tính sổ với ngươi!”
“Đừng kéo!” Chu Vô Tâm vội vàng với tay ôm chặt cây cột gần đó, chết sống cũng không chịu đi: “Tiền của ngươi ta đã dùng xong, hơn nữa ta cũng đâu lấy nhiều. Ngươi nhìn lại ngươi xem, không phải ngươi có rất nhiều tiền sao, cho nên, đại nhân à, ngài đừng chấp tiểu nhân, bỏ qua cho tiểu nhân đi, được không? Hơn nữa ngài đường đường là Ác Thiếu nổi danh, chắc chắn cả ngày đều bận rộn trăm công nghìn việc, không rảnh quan tâm một kẻ nho nhỏ như tiểu nhân, vì thế ngài cứ coi tiểu nhân là không khí đi, không khí đi ha.”
Ác Thiếu thấy nàng vừa rồi còn hung hăng kiêu ngạo bỗng nhiên trở nên chân chó, không khỏi ngây người trong chốc lát, nghĩ thầm nữ nhân này nói trở mặt là trở mặt nhanh như lật sách vậy.
Ngoài mặt hắn lộ ra một nụ cười đắc ý: “Tuy rằng chuyện ta có tiền là một sự thật rất tàn khốc với ngươi, nhưng mà, ngươi dám quật ngã ta, hại ta bị hủy hình tượng, còn bị thương nằm trên giường nửa tháng cho nên không thể cứ đơn giản quên đi như vậy! Là Ác Thiếu trấn trên, ngươi nhất định phải chịu trách nhiệm đối với chuyện này!”
Chu Vô Tâm nghĩ đến Lục đại phu, đột nhiên nghĩ có khi ông ta còn giữ chút tiền riêng: “Vậy ta bồi thường tiền được không?” “
“Ta có tiền, không thiếu chỗ tiền lẻ ấy của người. Tiểu gia không muốn ngươi bồi thường tiền!” Tiếp tục làm khó dễ nàng.
“Oh! no! Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-nguoi-that-bi-oi/2112664/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.