Edit: Thủy Lưu Ly
Chu Vô Tâm không ngờ nơi này còn ẩn giấu nhiều người như vậy, sớm biết nàng nên nghe lời Bắc Vọng, không cố chấp trở lại đây.
Bây giờ thì hay rồi, nàng lại hiểu lầm hắn, tiện đường hại hắn, còn trong vòng hai ngày liên tiếp bị người ta áp chế hai lần!
Lúc này xem như nàng đã hoàn toàn không còn đất dung thân nữa.
Bắc Vọng nhìn xuyên qua khe hở của đám người bao vây hắn, liếc mắt nhìn vẻ mặt tự trách của Chu Vô Tâm, cười càng thêm yêu mị. Đến ngay cả thiếu nữ đang uy hiếp Chu Vô Tâm, khi nhìn thấy nét cười mê người của hắn cũng kìm lòng không được mà nhịp tim đột nhiên tăng nhanh. Đối với loại mỹ nam tử có dung mạo như tiên này, muốn hoàn toàn miễn dịch là chuyện không có khả năng.
Mà trong nháy mắt lúc ả ta ngây người đó, Chu Vô Tâm nhanh nhẹn co cổ lại, từ trong cánh tay ả chen ra ngoài, sau đó tăng tốc chạy về hướng ngược lại.
Thiếu nữ thấy Chu Vô Tâm chạy mất, vội vàng lấy lại tinh thần đuổi theo.
Bắc Vọng lợi dụng sơ hở, phi thân xuống lầu, thoát khỏi vòng vây mấy kẻ chặn đường, một chưởng đánh trên lưng thiếu nữ, một tay còn muốn kéo quần áo Chu Vô Tâm lại thành kéo tóc nàng, để nàng lăn về lại trong ngực mình.
Nghĩ xem bị nắm tóc là một chuyện đau đớn cỡ nào. Chu Vô Tâm đau đến nhe răng trợn mắt: “Ngươi làm gì thế? Bộ không thể túm chỗ khác à.”
Lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-nguoi-that-bi-oi/2112651/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.