Edit: Lạc Thanh Như Thủy
Beta: Thủy Lưu Ly
Chỉ là, vì tự do, Chu Vô Tâm không thể không đến gặp hắn. Nếu hắn đã không đến tìm nàng, vậy thì để nàng tự mình tìm hắn vậy.
Ngay đêm đó, trong đêm khuya khoắt, Chu Vô Tâm lặng lẽ lẻn vào phòng Ninh Liên.
Lén lút mở cửa sổ ra, dựa vào ánh sáng mờ nhạt của ánh trăng bên ngoài, nàng sờ soạng lại gần giường hắn, ngừng thở, nhẹ nhàng xốc chăn của hắn lên, sau đó, quay đầu hít sâu một hơi, rồi lại ngừng thở, xốc vạt áo hắn, tiếp theo còn dùng một tay kéo dây lưng của hắn, nhẹ nhàng kéo kéo, lại sau đó...
“Vụt” một tiếng, lưỡi kiếm sắt bén sượt qua gò má Chu Vô Tâm. Ninh Liên ngồi dậy, thanh kiếm trong tay trực tiếp đâm ra ngoài, Chu Vô Tâm sợ đến nỗi hô to: “Bình tĩnh bình tĩnh, là ta, là ta. Đừng đâm bậy.”
Má ơi, đúng là chưa từng thấy ai khi ngủ không ôm nữ nhân lại ôm kiếm như hắn!
Nghe thấy tiếng nàng, Ninh Liên bất đắc dĩ thở dài. Đêm hôm khuya khoắt nàng không ngủ, lại chạy tới nơi này cởi quần của hắn làm gì?
“Nàng muốn làm gì?”
Chu Vô Tâm thành thật khai báo: “Ta tới xem tình hình vết thương của ngươi một chút.”
Vết thương này vốn có lẽ có, sao nàng lại ‘thành thật’ như vậy!!
Ninh Liên thật sự bị nàng làm cho dở khóc dở cười, nếu không phải ngửi được mùi hương quen thuộc trên người nàng, khiến hắn lúc ra tay còn có chút do dự thì một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-nguoi-that-bi-oi/2112627/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.