Edit: Huyền Phong
Beta: Thủy Lưu Ly
Không thể được, nàng phải nghĩ cách thoát ra ngoài!
Cửa sổ!
Chu Vô Tâm vốn muốn đi tìm cửa sổ, nhưng, sao nàng có thể quên được, lúc trước lựa chọn thư phòng thành chỗ để Hướng Noãn làm chuyện kia với Ninh Liên, cũng bởi vì kết cấu nơi này rất đặc biệt, là một căn phòng không có cửa sổ!
Chỉ cần khóa kín cửa ngoài thì người bên trong không có khả năng đi ra ngoài được!
Quản không được nhiều như vậy.
“Có ai không, có ai không.” Chu Vô Tâm bất thình lình xông lại gần cửa, ghé người sát vào khe cửa, cao giọng hô vọng ra ngoài.
Ninh Liên đột nhiên đứng dậy, hừ giọng: “Ngươi đang mò mẫm ồn ào cái gì vậy?”
Thấy hắn đang lại gần mình, Chu Vô Tâm thoáng nhảy người ra xa: “Cửu gia, ta không biết ai đã khóa cửa lại, cho nên mới tranh thủ thời gian gọi người đến cứu chúng ta!”
Ninh Liên cẩn thận nhìn bộ dạng căng thẳng của nàng, cảm thấy hơi khó hiểu: Đang yên đang lành sao tự dưng cửa thư phòng lại bị khóa lại được?
“Ngươi đừng gọi nữa. Xưa nay bổn vương không thích bị người quấy rầy lúc đang đọc sách, cho nên gần nơi này tuyệt đối không có người đi ngang qua. Dù ngươi có gọi rát cổ họng cũng không có ai nghe thấy đâu.”
Nước mắt Chu Vô Tâm chảy dài. Bây giờ thuốc còn chưa phát huy công dụng, hắn vẫn có thể giữ được tỉnh táo, nhưng đợi thêm lát nữa thì chẳng thải nàng sẽ game over
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-nguoi-that-bi-oi/2112591/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.