Edit: Huyền Phong
Beta: Thủy Lưu Ly
“Vâng vâng vâng” Ta nhổ vào, đồ quỷ tự kỷ.
“Vậy người hầu hạ bổn vương đấy, phải rất đẹp rất có khí chất thì mới tôn lên bản vương được đúng không?”
“Vâng vâng vâng” Rốt cuộc ngươi muốn nói gì.
Ninh Liên cau mày, nâng cằm nàng nhìn trái nhìn phải: “Thế nhưng cái khuôn mặt này của ngươi, thật sự không có gì đáng xem cả.”
Mặt ta có đáng xem hay không thì mắc mớ gì tới ngươi?
Ninh Liên như hiểu được suy nghĩ của nàng, nói tiếp: “Có điều, đã thấy nhiều mỹ nhân lại thỉnh thoảng nhìn qua một phàm phu tục tử, vừa hay có thể điều chỉnh lại con mắt thẩm mỹ của bản vương. Nếu không đến khi ánh mắt bản vương càng ngày càng bắt bẻ, thì có lẽ sau này bản vương sẽ gặp không ít phiền phức mất.”
Chu Vô Tâm nghe không nổi nữa: “Rốt cuộc ngươi muốn thế nào?”
“Ngày mai, đến thư phòng hầu hạ cho bản vương.”
“Ta từ chối.”
“Ngươi có quyền quyết định sao?”
Chu Vô Tâm gục đầu: “Không có.”
Lúc này Ninh Liên mới cảm thấy thoải mái trong lòng, bàn tay ngả ngớn lướt qua mặt nàng: “Vậy giờ thành thật nghe bổn vương nằm xuống ngủ đi. Sáng mai tới hầu hạ bổn vương rời giường.”
“Đợi một chút.” Nàng mới thức dậy... ngủ cái gì mà ngủ: “Ta hầu hạ ngươi rồi, vậy chuyện Tiểu Noãn xử lý thế nào?”
“Bản vương phái nàng đi ra ngoài mua vài thứ thôi, tạm thời nàng không có ở đây, thế nào, không vui?”
“Vui,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-nguoi-that-bi-oi/2112588/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.