Trời trong xanh,gió heo mây,tôi đứng như cái cây chờ con chim bay tới tìm mình.À mà hình như cũng đúng.
Ngồi bệt xuống đất,cô ngửa đầu vào vai tiểu ngốc thở dốc.Nhìn sắc trời chắc tầm bốn,năm giờ chiều gì đó
-Nương tử,ta đói oa oa
-ta cũng đói ô ô
Một đám binh lính ở gần đó đau lòng rơi lệ"chúng tôi cũng vậy a,hai người cần gì ngồi la liệt như vậy để tỏ thái độ,chúng tôi phải đứng không được phép ngồi đây này"
Mà cái tên chết tiệt đó có lừa nàng không vậy,trưa nắng nàng vừa nằm nghỉ chưa đầy nửa canh giờ hắn ta đã tới tìm nàng,gì mà đi đón thái tử Đông quốc.Chết tiệt,hắn ta hành nàng suốt mấy ngày liền chưa vừa lòng hay sao vậy a,đã vậy bây giờ người cần đến thì không thấy đâu,3 canh giờ rồi đó,là 3 canh giờ đó.
Khẽ ngoắc ngón tay,một tên lính chạy tới
-Vương phi có gì sai bảo
-Đi mua cho ta mười phần há cảo
Tiểu ngốc thắc mắc nhìn qua
-sao nàng mua nhiều vậy,nàng ăn hết sao
Nàng nhìn rồi khẽ mỉm cười
-Dù sao bọn họ cũng đã đứng chờ chung với chúng ta cũng nên thưởng một chút chứ
Tên gia nhân khi nghe nàng nói thì lắp bắp cảm đôngj
-Đa tạ vương phi,đa tạ..
Này ta nói trong hoàng cung bọn quý tộc chưa giết họ thì thôi chứ đùng nói thưởng,bảo bọn họ không cảm động sao được
Khi mọi người đã có phần ăn riêng của mình,không ai nói gì lập tức lao vào như chết đói lâu năm,như hổ thấy mồi,nhìn tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ngoc-vuong-phi-phe-vat/3063158/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.