Nhìn cô gái trước mặt không những xinh đẹp lại còn ăn nói lễ phép, đại tỉ kia thấy rất có hảo cảm với nàng.
- Cô nương, khi tướng công cứu được cô, thấy cô ăn mặc rất khác thường. Phải chăng cô từ nơi khác đến?
Huỳnh Hiểu gật gật đầu :
- Dạ, là do ta quá ham chơi nên không may bị rớt xuống nước. Không biết sao lại bị cuốn tới đây.
Nàng ngồi được một lúc thì lão công của đại tỉ kia trở về. Trông hắn có chút mệt mỏi cùng sầu não.
- Vân Tịch, chàng đã về. Sao thần sắc chàng kém vậy?- Nữ nhân kia quan tâm đứng dậy.
Vân Tịch kéo nương tử cùng ngồi xuống bàn.
- Thiện nhi, ta vừa gặp Lâm Tịnh. Hắn lại nhắc tới món nợ của chúng ta, đòi chúng ta phải gả Hoa nhi cho hắn. Nếu không…- Hắn thở dài, lắc đầu nói.
- Hai vị có chuyện gì phiền não sao?- Huỳnh Hiểu tò mò hỏi.
- Ài, Huỳnh Hiểu cô nương, cô là người mới đến đây nên không biết đấy thôi. Lâm Tịnh vốn là con trai của Đô đốc thành Nam Kinh, mẹ hắn là con gái một thương nhân rất giàu có. Hắn tính tình hốc hách, kiêu ngạo lại rất háo sắc. Nhà ta có nợ nhà hắn một món tiền lớn, hắn lại lấy lãi cao nên hơn chục năm nay vẫn chưa trả hết. Hoa nhi của chúng ta năm nay mới có mười lăm tuổi, cũng gọi là có chút tư sắc. Lâm Tịnh muốn lấy Hoa nhi làm thiếp, hắn hứa sẽ xóa nợ cho chúng ta. Nếu chúng ta không chịu, hắn sẽ ép chúng ta trả hết tiền, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ngoc-ti-ti-den-day/1585709/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.